• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện cuộc đời tao.

thienle150895

Yếu sinh lý
Đm bánh cuốn thật. Cảm ơn tml nào đó bump cái thớt củ kẹc này lên để t có thể thấy được.
Cũng đc xin cảm ơn thằng ml thớt viết ra cái hồi ký này.
Nhớ xưa vcl m ạ.



Nhớ khi xưa anh chở em trên
Chiếc xe đạp cũ
Áo ướt đẫm mồ hôi những trưa hè
Nhớ khi xưa bao mộng mơ trên
Chiếc xe đạp cũ
Dưới cơn mưa cùng nhau dắt qua cầu
Xe đạp ơi đã xa rồi còn đâu
Mối tình thơ thoáng như một giấc mơ
Xe đạp ơi những vất vả ngày ấy
Cho lòng tôi nhớ thương hoài
Chẳng nguôi
Quay đều, quay đều, quay đều
Mối tình ngày xưa yêu dấu!
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Đm bánh cuốn thật. Cảm ơn tml nào đó bump cái thớt củ kẹc này lên để t có thể thấy được.
Cũng đc xin cảm ơn thằng ml thớt viết ra cái hồi ký này.
Nhớ xưa vcl m ạ.



Nhớ khi xưa anh chở em trên
Chiếc xe đạp cũ
Áo ướt đẫm mồ hôi những trưa hè
Nhớ khi xưa bao mộng mơ trên
Chiếc xe đạp cũ
Dưới cơn mưa cùng nhau dắt qua cầu
Xe đạp ơi đã xa rồi còn đâu
Mối tình thơ thoáng như một giấc mơ
Xe đạp ơi những vất vả ngày ấy
Cho lòng tôi nhớ thương hoài
Chẳng nguôi
Quay đều, quay đều, quay đều
Mối tình ngày xưa yêu dấu!
dkm tao tự đọc lại cuộc đời tao mà tao còn thấy cuốn vkl, dkm mình xứng đáng nhận giải cây bút của năm
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Ngoại truyện
p1 :Những cuộc vui thoáng qua.


Sau khi kết thúc bộ truyện, rất nhiều thằng ib cho tao để ra phần ngoại truyện, còn rất nhiều nhân vật tao chưa có nhắc tới, nên phần này, tao viết theo kiểu tự do chút, điểm lại 1 số nhân vật còn sót, tao nhớ đến ai sẽ viết về đứa đó, chúng mày fan cứng thì sắp xếp lại theo thời gian.
...........................................

Tôi nhớ lại, đó là khoảng thời gian sau 2 tháng làm quen với môi trường mới ở Đà Nẵng, sáng lên văn phòng bảo hiểm, tối lại về làm mấy ván game xong đi ngủ, cuộc đời cứ trôi như vậy.
Nay ngày cuối tháng chạy KPI doanh số, tôi bù đầu với đống hợp đồng bảo hiểm của các đại lý nộp về, hỗ trợ mấy đứa thư ký mới, xem lại nội dung hợp đồng, thường thì bọn mới này nó lơ ngơ lắm, làm không cẩn thận hồ sơ lại trả về là lại mất công toi không vào kịp tổng kết.

  • Anh Phong ơi, xem giúp em mấy trường hợp này với.

  • Đâu đưa anh xem nào.

Con bé Đan từ ngoài cửa chạy vào hớt ha hớt hải, tay cầm mấy bộ hợp đồng, chắc lại thiếu gì đấy đặt gọn lại trước mặt tôi.

  • Trường hợp này, đưa khách đi lấy xác nhận cmt với sổ hộ khẩu là cùng 1 người..cái này thì khách bị bệnh trước rồi có thể bị loại trừ hoặc bắt đi khám nhưng mà cứ nộp đi tính sau....cái này thì để anh giả chữ ký anh Long cho mà nộp luôn....bla..bla

Dặn dò đâu đó ktra lại một lượt xong, nó gật gật cái đầu rồi lại chạy vội ra ngoài tìm đại lý của nhóm, thực ra việc hỗ trợ này cũng đéo phải là công việc của tôi đâu, nhưng nó liên quan đến doanh số văn phòng, rồi lương thưởng, mà lương thưởng của ai thì mọi người cũng biết rồi đấy, ĐÉO PHẢI CỦA TÔI kaka ....mà là của ông Long anh họ tôi, giám đốc văn phòng, mà ông được thưởng nhiều thì đâu thể thiếu phần của thằng thư ký quèn như tôi được...
Cái văn phòng đầu tháng với cuối tháng cứ như là ngày hội, ai cũng muốn nhanh nhanh vào được hợp đồng, hoa hồng hợp đồng được khoảng 20%, rồi tổng kết quý, tổng kết năm ăn thêm bao nhiêu là thứ, cũng là động lực để mọi người cố gắng.
Chuông đồng hồ cũng đã điểm tới 10h30 tối, quầy CS cũng đã ngừng giao dịch, dù tôi đã cố xin thêm 30p , mấy đứa thư ký, đại lý còn sót lại trên văn phòng cũng ngồi xuống thở phào sau 1 ngày bù đầu.

  • Xong rồi, Phong tính tổng doanh thu cho anh tháng này xem được bao nhiêu rồi.

  • Vâng, anh đợi em chút.
.............
  • Gần 8 tỷ... anh ạ, còn mấy bộ nữa không biết có duyệt không áng chừng tầm đó.

Ông Long trợn mắt nhìn tôi, mặt cứ đần ra thế thôi, không nghĩ vượt cả dự tính, định thần được lúc, cái miệng ông nhoẻn lên, trong lòng chắc nhảy cm hip hop rồi, tuy số tiền không là gì so với ổng, nhưng tôi biết văn phòng mới mở mà thế là quá dự tính trong đầu lão rồi.

  • Ồ cũng được đấy nhỉ, em nhắn tin vào nhóm cho các trưởng phòng, trưởng nhóm và thư ký các tổ, mai làm bữa liên hoan tổng kết.

Tôi gật gật cái đầu, rồi cũng rút cái dt ra, nhắn vài dòng thông báo vào nhóm, vừa chúc mừng cũng như thông báo kế hoạch ngày mai, thời gian địa điểm sẽ báo sau, vì còn suy nghĩ chỗ ăn chơi, giờ chưa nghĩ ra được.

  • Mà muộn rồi lấy xe anh mà về, tí anh đi có việc không tiện đi xe.

Việc việc đéo gì, lại đi đá gái, sau nửa tháng đầu ở ông tôi lạ đéo gì, sát thủ phệt gái khắp cái Đà Nẵng, ông sợ đi xe riêng bị phát hiện, lại gặp 3 4 đứa cùng lúc thì chết :v..
Thôi thì cũng tạo điều kiện cho ông anh, tôi thu xếp lại bàn làm việc vơ lấy cái chìa khóa, rồi xuống hầm gửi xe, mệt lắm rồi, giờ chỉ muốn nhanh về nhà tắm cái rồi đi ngủ.
Xuống đến hầm, tính lên xe thì thây con bé Đan, cứ đề mãi con xe không thấy nổ được gì cả, tôi với lòng tốt và sự galang vốn có tiến lại xem thế nào, ông bảo về già cũng thấy vậy ra xem.

  • Xe sao đó Đan .

  • Không biết kiểu gì không nổ máy được anh ạ.

Ông bảo vệ thấy thế cũng nhanh miệng.

  • Đạp nổ xem sao con.

Tôi nhìn sang ông chú mặt ngao ngán.

  • Xe ga lấy đâu ra cần đạp hả chú, đâu ra anh xem nào.

Cũng gọi là có tí biết về xe ga, tôi soi đèn lại chỗ gạt chân chống thấy không vấn đề gì, bật thử chìa khóa xe, lên công tắc đèn, thấy yếu rồi tối thui.

  • Hết bình rồi, thôi cất gọn mai gọi thợ vào thay.

Con bé Đan thấy vậy, nó ngó nghiêng lại rồi thở dài một cái.

  • Thảo nào sáng nay em đi mãi mới nổ máy được.

  • Trời bị từ sáng mà không đi ktra luôn

  • Thì cuối tháng còn gì, sáng đại lý gọi ầm ầm lên văn phòng ý chứ.

Tôi cười rồi quay sang chú bảo vệ, chú có quen chỗ sửa nào gần đây thì mai gọi hoặc chuyển xe ra giúp con cho ngta kiểm tra nghen.
Rồi nhanh tay đưa cho chú 200k coi như tiền trà thuốc.
Ông chú cầm tiền không chút từ trối, bởi ông cũng quen rồi, từ ngày tôi đến đây làm, thình thoảng lại mua cho lon nước, bộ bàn cờ..cứ trưa đến là lại quần nhau dưới hầm gửi xe...2 chú cháu như tri kỷ lâu năm thất lạc, ông cũng thừ hiểu tính tôi nên cũng nhanh nhẹn dắt cái xe vào gọn 1 góc

  • 2 đứa tui bay cứ về đi, mai tao đưa đi sửa cho, hết bao tiền thì tao báo sau.

Tôi quay sang nhìn con bé Đan.

  • Thôi lên xe anh đưa về, tối rồi đi đường 1 mình làm gì.

Nó cười xòe, rồi cũng theo sau tôi leo lên xe.

  • Xe xếp thơm ha anh Phong

  • Uhm, ngày nào ảnh trả vệ sinh ....tôi cười, đéo vệ sinh mà để lại mùi nước hoa mỗi con 1 khác, bọn nó ngửi ra thì có mà ông anh tôi chết được mấy kiếp rồi

Thành phố biển về đêm, gió thôi hiu hiu, không khí có chút gì đó vẫn chưa quen được khác hẳn với núi đồi nhà tôi, nó hạ cái cửa kính xe ra, ngó đầu ra phía bờ biển, mái tóc bay trong gió, xõa hết lên cả khuân mặt, cái tay nhỏ lại đưa lên vén, thoáng nhìn sang có chút gì đó thân thuộc và mất mát trong cõi lòng, giống thật, giống cả Thương cả Diệp, khi mỗi lần đi đâu đó.
...................
Ngày đó anh ngỡ chỉ là lời nói
Thốt ra khi mình hờn dỗi
Giống như bao lần Giận nhau xong rồi lại thôi.
Ngờ đâu thì ra lại là lần cuối
Của chuỗi những ngày lầm lỗi
Em nói một lời “Ta chia tay nhé anh ơi”.
anh-nguoi-dep-va-xe-hoi-1.jpg
Còn Tiếp
P/s : nay hứng lên viết chút cho có khí thế, mai ra tiếp..........
 
Bên trên