• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện cuộc đời tao.

Dilo

Yếu sinh lý
Chạp cuối.
..............................
Nắng chiếu qua cửa kính xe, đường về nhà nay đẹp đến lạ, tôi cố gắng tập chung lái xe nên im lặng không nói câu gì, chỉ có tiếng nhạc vang lên trong xe...dkm bài “ Lá xa lìa cành - lê bảo bình“ vì tôi hay nghe mấy bài buồn buồn, nên cả list nhạc trên xe không bài nào vui cả.

  • Này...thừa 1 tay chỉnh cho bài gì vui vui cái.....tôi nói

Em thì mặt vẫn còn căng thẳng lắm, nhưng nghe xong câu bắt đầu nở nụ cười, quay sang nhìn tôi....

  • Anh dở hơi à, lái xe không lái đi cứ nắm tay, không thấy mỏi à.

  • Không.

  • Đồ điên....nói xong em cười rồi cũng bật kết nối nhạc ở trong điện thoại
Tôi vẫn nhớ như in bài hát đó “ Star trong phim tầng lớp itaewon “ mặc dù nhạc Hàn đéo hiểu gì cả, nhưng nó cứ rộn ràng kiểu đéo gì, nghe có động lực về nhà vkl....và cũng là bài hát vẫn còn trong list nhạc trên xe đến tận bây giờ.

- Mà này, nghĩ kỹ chưa.....em quay sang hỏi.

  • Kỹ rồi....

  • Đừng hối hận đấy nhé....

  • Thằng này chưa bao giờ biết từ “hối hận” nó viết như nào...tôi xoay mặt em sang nói cái rồi lại tập chung nhìn đường.

  • Đồ điên.....rồi cứ thế ngồi cười tủm tỉm..

Điên chứ, tôi nghĩ thế gian này mấy ai điên được như tôi lúc đấy.

Nói nắm tay em thế thôi chứ đường tây bắc lắm cua lắm dốc, xe thì đông, được đoạn đầu còn cầm chặt sau lại thả ra, lái cho an toàn...tầm nay xe có trốt cửa khóa trẻ em rồi thì có nhảy ra đằng trời, tôi nghĩ vậy .

Chạy về đến nhà cũng tới 3h chiều, vì cửa nhà ban ngày ít khi đóng tôi phi thẳng vào bãi đỗ xe, lúc này mới cảm giác được thế nào là về xin phép gia đình, lúc đầu thì hùng hổ thế thôi, đến cửa cái là hồi hộp vkl, mặc dù thế nhưng lúc này mày phải tự tin lên Phong ơi, trong đâu tôi tự chấn an.

  • Rồi triển thôi...tồi vừa xuống xe mở cái cửa bên phụ ra nhìn Thương tôi nói

Mặt thương lúc này bắt đầu tái mét, cứ ngồi đần ra trên xe, chắc cam ma run rồi, này thì “ai sợ” :v .

  • Này.....anh nghĩ kỹ chưa....lại giọng lí nhí vẫn cố hỏi thêm câu nữa...


  • Có cần bế xuống không, hỏi nhiều thế nhở...tôi bắt đầu giả bộ cúi người bế em lên.
  • Nào điên à, để người ta tự xuống....

Rồi, quả này tim đập bình bịch, mặt thì đần thối ra, bước xuống xe mà cảm thấy đôi chân em bước đi nặng lề thế.

Tôi nắm lấy bàn tay em, nắm thật chặt

  • Ngày hôm nay, anh thực hiện lời hứa trước kia với em, anh hứa cả đời này anh sẽ bên em, không làm gì để em thất vọng, tin anh đi.

Tôi nhìn thằng vào mắt em, rồi nói những lời chân thành nhất, em thì vẫn còn chút ngập ngừng, nhưng sau khi nghe câu nói của tôi thì không nói gì, chỉ im lặng, dần dần mỉm cười rồi gật gật cái đầu....

Tôi dẫn em thì thẳng vào nhà, thấy mẹ tôi vẫn còn đang ngủ trên cái ghế sofa tivi thì bật, ngủ say thế không biết thằng con zai phi xe về tận cửa rồi còn không biết.

  • Mẹ...tôi khẽ gọi.

Mẹ tôi hơi giật mình tỉnh giấc, thấy có cả Thương lên ngồi nhổm dậy, mặt thì ngơ ngác khi thấy tôi lắm tay Thương đứng giữa cửa nhà.

  • Mẹ cho con lấy Thương ....tôi nói với giọng hùng hồn.

Nghe xong cái lúc này mẹ tôi mới tỉnh giấc hẳn, miệng thì há hốc ra nhìn 2 đứa..và câu nói đầu tiên mẹ tôi nói, các bạn đoán được là gì không...

  • Địt mẹ cái thằng này, mày nói đùa hay thật đấy.

Vâng vừa chửi vừa hỏi, mắt thì vẫn cứ trợn tròn lên nhìn thằng con quý tử....mẹ tôi là thế, lúc tình cảm thì tình cảm lắm, nhưng thoát vai cái là chẳng khác gì cái “bà nội chất chơi trên tiktok” các bạn cứ tìm thì sẽ hình dung được mẹ tôi như thế nào.

  • Thương, con xác nhận cho mẹ xem thằng này nó đang đùa hay gì.
Em quay sang nhìn lên tôi cái rồi, quay sang nhìn mẹ cười.

  • Thật mẹ ạ...giọng lí nhí.

Mẹ tôi nghe xong chắc tinh thần bắt đầu hoảng loạn, tay bắt đầu tìm kiếm cái điện thoại...

  • Từ từ, để tao gọi bố chúng mày về....

..................

  • Ông đang đâu, về nhà ngay họp gia đình, khẩn trương...nói giọng cuống cuồng.

Được mấy giây mẹ tôi bắt đàu chấn tĩnh lại, rồi.... lúc này trong lòng nở hoa lắm rồi đây này, miệng thì cứ cười toét tòe loe ra, tay thì lại chắp lên, mồm bắt đầu Adidaphat, chắc bà mong chờ ngày này lâu lắm rồi, sau cái lần chia tay chửi tôi rát hết cả tai mấy tháng, nay thỏa tâm nguyên về nàng dâu nên sướng ra mặt, kéo Thương xuống vuốt vuốt cái bàn tay,

  • ít ra cũng phải đánh tiếng trước cho mẹ còn chuẩn bị tâm lý chứ, chúng mày cứ làm thế này mẹ đến đau tim mất thôi....mồm thì nói thế chứ, nhìn cái bộ dạng này là biết, nếu thông báo có thêm em bé, thì có mà nhảy hip hop, rồi bê mấy dàn pháo thừa hôm dọn về nhà cũ bắn tung tóe ý chứ.

Và thế là cuộc họp gia đình đằng trai diễn ra trong 30p đồng hồ, cứ hỏi đi hỏi lại 2 đứa nghĩ kỹ chưa...

  • Thế đã báo bên nhà chưa....mẹ tôi hỏi..

  • Chưa mẹ ạ, đang ăn cơm anh Phong đưa con thẳng về đây đòi cưới con luôn, con còn chưa kịp thay quần áo đây này.

Mẹ tội nhìn sang bộ quần áo Thương đang mặc, rồi lại nhìn về phía tôi cười gật gật cái đầu.

  • Hóa ra mấy hôm anh bảo ở Hà Nội có việc, việc của anh đây hả.

Nhìn vào ánh mắt đầy tự hào của mẹ, tôi cũng biết đang thầm khen thằng con zai mình, đã đẹp trai lại còn giỏi tán gái, đúng là con zai yêu của mẹ.

  • Lần này mà anh để con Thương nó làm sao, thì anh chết với tôi... rồi đưa anh mắt lườm tôi một cái.

  • Anh gọi điện, bảo nhà bên cơm nước đi, tí nhà mình sang luôn, tối nay làm quả cho bên kia bất ngờ, ui..... rồi cứ thế miệng lại xuýt xoa nhìn 2 đứa cười không ngậm được miệng...

Rồi sau đó là phút giây tâm sự của mẹ chồng với con dâu tương lại, cứ thì thâm to nhỏ gì đó, tôi đoán chắc đang nói xấu tôi chứ không gì khác...tôi đứng ngoài cửa thình thoảng nhìn vào chỉ biết cười
Tầm 6h khi bố tôi cũng vừa đi công việc về, tắm rửa xong cái, là 4 người bắt đầu phi sang nhà Thương, vừa xuống xe cái mẹ Thương cũng khá bất ngờ khi thấy Thương về.

  • Ơ con này, sao về lúc nào mà đi cùng thế này...

  • Nó về cùng thằng Phong đấy...nói xong rồi 2 ánh mắt bà mẹ lại nhấm nháy với nhau...

Như đoán được gì đó, mẹ Thương mắt lại tròn ra nhìn 2 đứa, Thương chắc ngại đi thẳng vào bếp xem còn gì để nấu, dù có người giúp việc bên trong đã nấu xong hết từ bao giờ rồi....và những cuộc thì thầm to nhỏ lại bắt đầu ở phòng khách, tôi thì lại ra chắt rượu như mọi lần...

Bữa cơm cũng chỉ có bố mẹ 2 bên và 2 đứa...dù đã không biết bao lần 2 nhà ngồi ăn cơm với nhau, nhưng lần này nó khác, tim tôi cũng đập nhanh lắm, cũng hơi rén rén, run run kiểu đéo gì chưa giám mở mồm, chỉ sợ lần trước tôi với em chia tay, xong giờ lại đòi cưới nhau không biết bố mẹ Thương có đồng ý không nữa, sau cỡ 5 6 chén rượu đổ vào mồm tôi mới đủ bình tĩnh mở cái khoang miệng.

  • Hôm nay bọn con cùng nhau về, để xin phép 2 bố mẹ, cho bọn con lấy nhau....nói xong vẫn còn run các ông à.

Mẹ Thương với mẹ tôi chắc lẫy cũng to nhỏ với nhau rồi nên chỉ nhìn 2 đứa rồi cười, bố Thương thì chắc chưa hóng được nên cũng khá bất ngờ, ông đang nâng chén rượu lên thì đặt lại xuống chiếu, nhìn sang tôi, mẹ lúc này tự nhiên cảm giác áp lực hồi hộp vô cùng, nó cứ phải gọi là cam ma run vãi cả đái.
Ông nhìn sang tôi, sang Thương,bố tôi rồi nhìn 2 bà mẹ đang toe toét cười, im lặng cỡ 1 2 phút...nói thì không nói cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, tự nhiên thấy sợ vkl....

  • Chắc chưa....rồi ông cũng mở lời.

  • 2 đứa nghĩ kỹ chưa...ông lại hỏi tiếp.

Tôi gật gật cái đầu.

  • Kỹ rồi bố ạ.

Rồi ông cười..

  • Chúng mày nghĩ kỹ rồi thì chẳng lẽ tao bảo không được à....rồi ông cười khà khà nâng cái chén rượu lên quay sang bố tôi.

  • Anh bảo, chúng nó làm quả giật gân thế này thì có đồng ý không haha.

  • Giờ nó bảo thì mình chỉ có bắc rạp thôi chứ, cản cũng làm gì được haha...bố tôi nói.

Và thế đó, thực ra 2 ra đình sau khi 2 đứa chia tay thì cũng tiếc nuối lắm, bố Thương thì đặc biệt quý tôi, có cái gì là cũng gọi, mấy lần trước kể cả lúc bạn Thương lên chơi hay đưa Thương xuống Hà Nội đều là do 2 ông bá nhấm nháy, tạo cơ hội cho 2 đứa gần nhau, ai nhờ lại thành công đến thế, giờ 2 đứa tái hợp 2 gia đình đều mãn nguyện.
Tối hôm đó 3 bố con uống tưng bừng khói lửa, tôi cũng phê lòi cả mắt....dọn dẹp xong đâu đấy cả nhà vẫn ở lại bàn bạc mấy việc dạm ngõ...tôi thì cũng chẳng biết gì để tham gia, nên cũng chuồn ra ngoài sân tính làm điếu thuốc vật quá rồi.

  • Anh làm gì đấy...Thương vừa đi tắm cũng ra ngoài cái sân sau.

  • Hút thuốc à, đưa đây...nhìn thấy tôi điếu thuốc trên tay đang chuẩn bị châm bắt đầu mặt cau có.
  • Từ giờ anh bỏ dần đi, em không thích anh hút thuốc...rồi bắt đầu lục trong túi quần tôi lấy bao thuốc ra đếm.

Tôi chỉ biết nhìn em cười.

  • Em đếm rồi đấy, giờ bắt đầu ngày em cho anh hút 3 điếu về em ktra, thiếu điếu nào trong bao thì liệu hồn..

Tôi kéo người em lại, rồi ôm em vào lòng.

  • Nào...đồng ý cưới thôi nhưng chưa hết bực đâu đấy..

  • Thôi để anh ôm cái...lâu rồi anh chưa được ôm em...tôi khẽ nói...

Em thì hơi cựa quậy 1 chút rồi cũng để yên cho tôi ôm, cảm giác thân quen lại quay về, mùi hương này, thân hình này lâu nắm rồi mới quay về vòng tay tôi.

  • Mấy năm qua anh yêu bao người rồi...

Dkm trong không khí lãng mạng vkl và chuyên mục hỏi đạp lại bắt đầu, hình như con vợ nào cũng hỏi câu này à các bạn, giờ đéo nói thì cũng đéo được mà nói thì cũng đéo được.

  • Hỏi vớ vẩn....

Em lại xoay người lại nhìn về phía tôi, ánh mắt sắc lạnh như muốn có câu trả lời..

  • Ừ thì 3 ....tôi cố đếm rồi cũng lược qua một ít ...

Em nhìn tôi cười rồi cũng gật gật cái đầu

  • Coi như trả lời thật....về sau mà thiếu đứa nào thì chết với em.

Dkm cái giống phụ nữ là lúc đéo nào cũng moi móc được, tôi nở nụ cười đầu thì vui sướng vì thoát được một kiếp..

  • Thế còn em..tôi cũng khẽ hỏi...

  • Trả ai cả.....

Nghe xong câu nói, tôi đứng mẹ hình luôn, mặc dù biết có rất nhiều thằng theo đuôi em nhưng tôi không nghĩ em, vẫn không mở lòng mình cho ai một lần nào trong suốt thời gian dài như vậy, tự nhiên có cái cảm giác tội lỗi, áy láy vô cùng, tôi thì hết em này em khác, còn em vẫn nặng tình với tôi, lúc này tôi cảm nhận được em phải yêu tôi và đau khổ chờ đợi tôi nó dài như nào, cả về sau này khi có một số nguồn tin đáng tin cậy, xác nhận về việc đó tôi lại thêm áy láy, tứ hứa với bản thân sẽ không làm em buồn thêm một lần nào nữa.

  • Anh xin lỗi...

Chẳng nghĩ được gì nhiều, cái lúc này tôi cũng chỉ có thể nói lời xin lỗi với em, mặc dù có nói bao lần cũng chẳng đủ.......

  • Em đồng ý lấy anh rồi, thì anh đừng bao giờ làm gì khiến em thất vọng đấy.

Tôi gật gật đầu

  • Anh hứa, cả đời này chỉ yêu một mình em thôi.

Rồi 2 cặp mắt lại nhìn nhau, giây phút này cả đời tôi không quên, giây phút 2 đứa bỏ qua tất cả mọi chuyện đã qua, chúng tôi đều vượt qua cái tôi của bản thân, trở về bên nhau. Nhìn em thật xinh đẹp, có thể nói em là người con gái, đẹp nhất trong mắt tôi suốt cuộc đời này, mãi mãi là như vậy...tôi cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn, nụ hôn đã đánh mất suốt 4 năm qua...giây phút này, không gian này tôi tự hứa cả đời sẽ bên cạnh bảo vệ che chở cho em, và sẽ không làm gì khiến em thất vọng..............................

..........................................
Sau khi 2 bên gia đình đã bàn bạc, lễ dạm ngõ cũng chỉ diễn ra sau đó ít ngày, mẹ tôi với mẹ Thương do cũng đã xem ngày tháng năm sinh cho 2 đứa từ lâu rồi, nên giờ chỉ cần hỏi mỗi ngày giờ ăn hỏi với đám cưới. Năm nay nhuân 2 tháng 4, đi xem thấy bảo tháng 4, tháng 5 chưa đẹp nên chờ cho tới tháng 6 âm lịch mới tổ trức, chúng tôi có thêm 2 tháng để chuẩn bị mọi thứ, tôi gọi luôn mấy anh em thợ ảnh chơi cùng, đặt luôn vé máy bay cho cả ekip quay phim chụp ảnh với gia đình anh B, làm 1 tour du lịch Đà Nẵng luôn, vì sống trong đó một thời gian, tôi thấy nó rất đẹp để chụp bộ ảnh cả đời mình, ông B thì cứ le ve với cái hắt sáng hỗ trợ nhìn đam mê nhiệt tình lắm, còn bà Linh tay túi nước, tay túi đồ ăn vặt tí tí lại ăn gì đi cho đỡ mệt rồi chụp tiếp, tôi bảo mang cả thằng cu đi cho nó chụp với đi chơi cùng, nhưng 2 ông bà bảo vướng víu, đi cho chết mệt nên gửi bên nhà bà ngoại, con bé Na cũng muốn đi cùng lắm, nhưng nó còn mấy tuần nữa mới kết thúc trương trình học bên đấy, tôi bảo nó đến gần hôm cưới hay về cho đỡ mất công đi lại......
Ngày đầu đi lên Bà Nà Hill chiều thì lại chạy về Hội An, hôm sau thì lại sang đảo Lý Sơn, đéo nhớ nổi bao nhiêu bộ vest với bộ váy cưới được mặc trên người, chỉ biết sau chuyến đi đó 2 đứa ở nhà nghỉ đến 3 4 ngày mới hồi lại sức.

Rồi lại có tin vui mới với tôi, với cả gia đình 2 bên trước ngày cưới, mấy mảnh đất đâm tiền vào, lên cùng với cơn sốt giá ,riêng tôi cũng kiếm được 4 tỉ trừ cả tiền đã đầu tư đi rồi, đéo ngờ nó nhanh đến vậy chưa đầy hơn tháng đâm tiền vào...nhưng còn 1 chuyện vào lúc này tôi cần làm và phải làm đó là Diệp...người vợ hờ bao năm qua của tôi...dù đã biết được tôi sẽ lấy vợ sau một đêm 2 đứa gọi điện...mặc dù em cố tỏ ra mạnh mẽ lúc đó nhưng tôi biết, em là người buồn nhất, tất cả mọi việc trong cuộc đời tôi thật sự tôi không muốn giấu Diệp, có nhưng tiếng lấc sau điện thoại, có những lời chúc phúc em nói không thành lời...nhưng tôi biết em cũng mong tôi hạnh phúc... vừa nhận được số tiền lớn , tôi chuyển luôn ¼ số tiền cho Diệp..với dòng tin nhắn có thể nói , dòng tin nhắn tình cảm cuối cùng để tôi có thể nói với em lúc đó.

“ Sắp sinh nhật em rồi, anh vừa gửi món quà tặng em, em đừng có chuyển lại, vì tất cả chỗ đó, coi như anh tặng dần ,sau mỗi ngày sinh nhật của em không có anh bên cạnh, có thể từ sau nay anh sẽ không còn nói lời yêu thương với em như trước nữa, nhưng anh không muốn người đàn ông em yêu thương, trở thành người lăng nhăng tồi tệ khi đã lấy vợ trong mắt em, không thể cùng nhau đi hết quãng đời này đó cũng là một điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời anh, giá như mình có thể gặp nhau sớm hơn thì đã khác em nhỉ, nhưng mọi chuyên đâu ai tính hết được phải không em,........................ cả đời này đó là điều nuối tiếc nhất với anh nhắn tiếp những lời này chắc anh lại khóc mất ^^, vậy những tháng năm sau này anh mong em cũng tìm được hạnh phúc, tìm một người yêu thương bảo vệ em, nếu có ai em phải cho anh duyệt trước đấy nhé, xem người đó có đủ tư cách ở bên người anh yêu không, vẫn như mọi năm, chúc em sắp tới sinh nhật vui vẻ, luôn xinh đẹp trong mắt, nhưng lần này đừng yêu anh nhiều hơn nhé ^^.
.............“

Tin nhắn còn dài hơn thế, nhưng lúc này với cảm xúc quay về tôi cũng chỉ nhớ được có vậy, chỉ nhớ nhắn xong mấy dòng tin, tâm trạng tôi khá buồn, à không thực sự rất buồn, vì Diệp vẫn mãi là cái gì đó đặc biệt trong cuộc đời tôi, nhưng tất cả đã qua rồi, giờ tôi sắp có gia đình mới, một người vợ yêu thương tôi hết mực, chờ đợi tôi suốt bao năm dài..tôi thật sự may mắn. Và tôi đã hứa với em sẽ không làm gì khiến em thất vọng, đoạn tình với Diệp là thứ cuối cùng còn vướng lại trong cuộc đời tôi...tôi không muốn cả 2 đều buồn vì chuyện đó............

Ngày cưới tôi, em cũng đến dự, đi cùng với đám anh B lẫn mình trong đoàn người, em vẫn cố vui cười nói chuyện, nhưng tôi biết sau cặp kính đen trên mặt, là đôi mắt sưng húp nên vì những giọt nước mắt, giọt nước mắt thấy người mình yêu được hạnh phúc, giọt nước mắt tiếc nuối vì kết thúc chuyện tình này.....tôi cũng vậy cố cười, 2 đứa cứ nhìn nhau rồi lặng lẽ gật đầu, mặc cho đôi mắt tôi vẫn cay cay như sắp trực trào nước mắt.....về sau phải thật hạnh phúc, thật hạnh phúc nhé Diệp...........

Yêu là giây phút
Hai người dưng tìm đến bên nhau
Không cần gì, chỉ cần trái tim rung động
Cần thêm một sự quan tâm
Còn thương
Là chung bước tiếp trên con đường
Sau bao khó khăn qua, vẫn luôn ở lại
Dù cho những lúc lầm lỗi
Không làm ta xa nhau
Tình yêu ấy là những đậm sâu
Cứa lên con tìm cô đơn mỗi đêm thâu
Tại vì mình là bạn không thể yêu
Này em có biết rằng
Còn một người chờ em nơi đó
Gió mang ngàn yêu thương nơi đây
Cất bước đi xa
Niềm nhớ thương trong đêm lạnh giá
Nỗi đau u sầu
Người ơi em có nhớ đến anh không?
Tiếng dương cầm ngân vang
Theo em khuất lối xa xăm
Nhìn bóng em tan theo làn mây
Chỉ còn những đắng cay
Tháng năm ngày dài chia đôi
Giấc mơ ngày nào xa xôi
............................................................



Rồi thế đó, ăn hỏi , rồi đám cưới 2 nhà tưng bừng, khách khắp nơi đổ về từ bắc đến nam, anh em bạn bè nhiệt tình đến chung vui, nhất là ông anh B bố tôi cũng coi ông như con ruột, coi như anh cả trong nhà, ông với bà linh về từ hôm ăn hỏi, chuẩn bị sắp xếp xe cộ đâu ra đấy, tiếp bạn tôi nhiệt tình, gặp ai cũng, cháu con nuôi bố Thuận anh trai thằng Phong :v , đấy bảo sao mấy chap đầu tôi nói anh B quan trọng trong cuộc đời tôi thế nào.

Nhìn Thương trong bộ váy cưới, lộng lẫy được tôi đặt may riêng, ngày hôm nay và cả cuộc đời này trong mắt tôi, em mãi là người đẹp nhất, kết thúc những sóng gió cuộc đời, với những cô nàng trong quá khứ, thì tôi cảm thấy tôi đã quá may mắn, khi phút giây này, người con gái đứng trước mặt tôi, đeo chiếc nhẫn cười này là em....cảm ơn vì tất cả, cảm ơn vì đã thuộc về nhau, tôi cũng đã thực hiện được lời hứa của mình khi xưa, “ Anh phải lấy em đấy, hứa đi “ tôi nở nụ cười hạnh phúc, chắc chắn cả đời này sẽ cho em hạnh phúc.
.....................
Về đến phòng ngủ cũng là kết thúc bữa tiệc, tôi chui lên giường người thì lâng lâng phê vì rượu,

  • Nào...cái tay...Thương quay ra cấu tôi một cái


  • Để anh ktra 2 mẹ con nào...............

và thế đó sau chuyến chụp ảnh cưới, Gia đình lại đón tin vui trước ngày hôn lễ, sự nghiệp, hôn nhân đến tận bây giờ đã đều viên mãn, sau 4 năm chúng tôi cũng đã 2 đứa, một trai một gái....Thương sau đám cưới cũng nghỉ hẳn về làm bà chủ trại lợn :v , rồi 2 vợ chồng với số vốn từ 2 già đình cho, cũng mở thêm 1 công ty nhỏ....Từ ngày cưới , Thương thì vẫn vậy, yêu thương tôi hết mình nhưng vẫn chưa bỏ được cái tính ghen tuông và kiểm soát, đại gia đi mẹc nhưng trong thẻ không bao giờ quá 10tr :v , nhưng với tôi giờ chẳng sao cả, miễn là lúc nào cũng hạnh phúc bên em là được rồi.....Thương thì thích trẻ con lắm, đang tính làm thêm đứa con gái nữa, ước mơ gia đình với đàn con, đông như đàn lợn :v...tôi cũng đến sợ....nhưng không sao kinh tế giờ vững rồi có một đội bóng thì cũng không vấn đề....................

Lời cuối của bộ truyện, cảm ơn tất cả anh em, suốt mấy tháng qua đã luôn ủng hộ, và đồng hành cùng tôi, câu truyện là 99% là thật, còn 1% là thay đổi, địa điểm và tên nhân vật cho phù hợp, có lẽ sắp tới khi rảnh tôi lại viết vài bộ nữa, coi như xả stress sau mỗi ngày làm việc, tuy còn nhiều thiếu sót, như sai chính tả, hay nhiều đoạn còn lủng củng, nhưng là bộ đầu tay, mà lại được đón nhận như vậy âu cũng là may mắn, khi các bạn đều ủng hộ nhiệt tình, một lần nữa gia đình xin cảm ơn các độc giả, nhớ ăn nhiều thịt lợn trong siêu thị, và mua hoa quả sạch, nông sản Tây Bắc, nhỡ đâu lại ủng hộ đúng cho tác giả :v, một lần nữa xin cảm ơn.

Nhà văn mới nhú : Trai miền núi tây bắc.
.........................................................
Biết ngay kiểu đ gì cũng lấy Thương mà
 

lucifer880

Tao là gay
thôi t cop truyện m vào 1 file khi nào nhớ t mở ra đọc hoặc rất lâu nữa t mới vào lại cái trang này, chắc lúc đấy ra full truyện, chứ bây h là giai đoạn quan trọng nhất cuộc đời t quyết định tương lai, chứ cứ hóng là mất tập trung ko lm đc việc j. T luôn fan cứng trung thành của m chưa bỏ like bất cứ 1 chapter nào!
cho tao xin lại file với
 

lucifer880

Tao là gay
Tóm tắt lại là:
1. Em Sơn La lấy mất zin của tml và ẻm cũng k còn trinh. Ko thấy mua thuốc uống dù tml toàn bắn vào trong.
2. Em TVH cũng không còn zin và bị tml hiếp. Cũng éo thấy mua thuốc uống.
3. Em Trang chắc là còn zin và tml chưa sơ mú được gì ngoài hôn và bóp vếu.
4. Em Thương còn zin và trao cho tml lần đầu và chỉ đỵt mỗi tml, cuối cùng được tml lấy làm vợ. Cũng k thấy mua thuốc uống, chắc do lần đầu mới sạch kinh.
5. Em Huyền chắc éo còn zin và tml cũng ko sơ mú vì chửi nhau với em Thương.
6. Em Thanh Thanh éo còn zin (ngoan hiền nhưng cũng là chịch thủ). Cũng k thấy mua thuốc uống.
7. Em Diệp thì là cao thủ chịch rồi nên ko cần nói đến nữa.
8. Em Thuỷ top vú to thì là chịch thủ đúng nghĩa. Có mua thuốc uống (lần đầu thấy tml nhắc đến mua thuốc).
9. Em Thảo nói thích tml từ xưa đến nay nhưng là dancer nên cũng chịch dạo rồi. Nay muốn quay lại nếm thử tinh trùng thằng tml cho thoả mãn ước mong lâu nay và cũng éo muốn hi sinh ước mơ bản thân để lấy tml. Cũng k thấy uống thuốc.
Tml đéo chịch thêm em nữa cho đủ 10 ngón tay “người đàn ông tham lam chính là anh, 1 bàn tay 5 ngón a k biết chọn ai…”. Haha. T thấy cuộc đời tml này khá giống mình. Like cho tml. T k thích phá zin ai, nếu đã phá thì t sẽ lấy người đấy. Và vk t là người t phá zin lần đầu. Còn mấy ẻm đến vs t đều k còn. Có 1 em t yêu đc 3 năm gìn giữ cho thì lại lấy người khác (lỗi do t).
tao cũng bóc tem 2 đứa, 1 trong 2 là vợ tao (chuyện đời tao cũng có cái hay cái dở n tao 8x ko biết nên viết ko). thằng cu em thớt chén bn con mà chỉ duy nhất v nó còn zin, cũng đủ thấy giờ trinh lgi còn mà phá
 

hainam65

Yếu sinh lý
Đọc tr của ông cảm xúc vđ. Xưa giờ t đọc bộ của ô Mon, bộ hoá đơn tam khúc của tại hạ, giờ đến bộ của ông kiểu bị bánh cuốn vãi :))). May kết đẹp. Mấy ô viết tr hay toàn hà thiên buội nhể.
chuyện ô Mon là chuyện j v, cho rôi xin tên với
 

zuzun

Yếu sinh lý
Chạp cuối.
..............................
Nắng chiếu qua cửa kính xe, đường về nhà nay đẹp đến lạ, tôi cố gắng tập chung lái xe nên im lặng không nói câu gì, chỉ có tiếng nhạc vang lên trong xe...dkm bài “ Lá xa lìa cành - lê bảo bình“ vì tôi hay nghe mấy bài buồn buồn, nên cả list nhạc trên xe không bài nào vui cả.

  • Này...thừa 1 tay chỉnh cho bài gì vui vui cái.....tôi nói

Em thì mặt vẫn còn căng thẳng lắm, nhưng nghe xong câu bắt đầu nở nụ cười, quay sang nhìn tôi....

  • Anh dở hơi à, lái xe không lái đi cứ nắm tay, không thấy mỏi à.

  • Không.

  • Đồ điên....nói xong em cười rồi cũng bật kết nối nhạc ở trong điện thoại
Tôi vẫn nhớ như in bài hát đó “ Star trong phim tầng lớp itaewon “ mặc dù nhạc Hàn đéo hiểu gì cả, nhưng nó cứ rộn ràng kiểu đéo gì, nghe có động lực về nhà vkl....và cũng là bài hát vẫn còn trong list nhạc trên xe đến tận bây giờ.

- Mà này, nghĩ kỹ chưa.....em quay sang hỏi.

  • Kỹ rồi....

  • Đừng hối hận đấy nhé....

  • Thằng này chưa bao giờ biết từ “hối hận” nó viết như nào...tôi xoay mặt em sang nói cái rồi lại tập chung nhìn đường.

  • Đồ điên.....rồi cứ thế ngồi cười tủm tỉm..

Điên chứ, tôi nghĩ thế gian này mấy ai điên được như tôi lúc đấy.

Nói nắm tay em thế thôi chứ đường tây bắc lắm cua lắm dốc, xe thì đông, được đoạn đầu còn cầm chặt sau lại thả ra, lái cho an toàn...tầm nay xe có trốt cửa khóa trẻ em rồi thì có nhảy ra đằng trời, tôi nghĩ vậy .

Chạy về đến nhà cũng tới 3h chiều, vì cửa nhà ban ngày ít khi đóng tôi phi thẳng vào bãi đỗ xe, lúc này mới cảm giác được thế nào là về xin phép gia đình, lúc đầu thì hùng hổ thế thôi, đến cửa cái là hồi hộp vkl, mặc dù thế nhưng lúc này mày phải tự tin lên Phong ơi, trong đâu tôi tự chấn an.

  • Rồi triển thôi...tồi vừa xuống xe mở cái cửa bên phụ ra nhìn Thương tôi nói

Mặt thương lúc này bắt đầu tái mét, cứ ngồi đần ra trên xe, chắc cam ma run rồi, này thì “ai sợ” :v .

  • Này.....anh nghĩ kỹ chưa....lại giọng lí nhí vẫn cố hỏi thêm câu nữa...


  • Có cần bế xuống không, hỏi nhiều thế nhở...tôi bắt đầu giả bộ cúi người bế em lên.
  • Nào điên à, để người ta tự xuống....

Rồi, quả này tim đập bình bịch, mặt thì đần thối ra, bước xuống xe mà cảm thấy đôi chân em bước đi nặng lề thế.

Tôi nắm lấy bàn tay em, nắm thật chặt

  • Ngày hôm nay, anh thực hiện lời hứa trước kia với em, anh hứa cả đời này anh sẽ bên em, không làm gì để em thất vọng, tin anh đi.

Tôi nhìn thằng vào mắt em, rồi nói những lời chân thành nhất, em thì vẫn còn chút ngập ngừng, nhưng sau khi nghe câu nói của tôi thì không nói gì, chỉ im lặng, dần dần mỉm cười rồi gật gật cái đầu....

Tôi dẫn em thì thẳng vào nhà, thấy mẹ tôi vẫn còn đang ngủ trên cái ghế sofa tivi thì bật, ngủ say thế không biết thằng con zai phi xe về tận cửa rồi còn không biết.

  • Mẹ...tôi khẽ gọi.

Mẹ tôi hơi giật mình tỉnh giấc, thấy có cả Thương lên ngồi nhổm dậy, mặt thì ngơ ngác khi thấy tôi lắm tay Thương đứng giữa cửa nhà.

  • Mẹ cho con lấy Thương ....tôi nói với giọng hùng hồn.

Nghe xong cái lúc này mẹ tôi mới tỉnh giấc hẳn, miệng thì há hốc ra nhìn 2 đứa..và câu nói đầu tiên mẹ tôi nói, các bạn đoán được là gì không...

  • Địt mẹ cái thằng này, mày nói đùa hay thật đấy.

Vâng vừa chửi vừa hỏi, mắt thì vẫn cứ trợn tròn lên nhìn thằng con quý tử....mẹ tôi là thế, lúc tình cảm thì tình cảm lắm, nhưng thoát vai cái là chẳng khác gì cái “bà nội chất chơi trên tiktok” các bạn cứ tìm thì sẽ hình dung được mẹ tôi như thế nào.

  • Thương, con xác nhận cho mẹ xem thằng này nó đang đùa hay gì.
Em quay sang nhìn lên tôi cái rồi, quay sang nhìn mẹ cười.

  • Thật mẹ ạ...giọng lí nhí.

Mẹ tôi nghe xong chắc tinh thần bắt đầu hoảng loạn, tay bắt đầu tìm kiếm cái điện thoại...

  • Từ từ, để tao gọi bố chúng mày về....

..................

  • Ông đang đâu, về nhà ngay họp gia đình, khẩn trương...nói giọng cuống cuồng.

Được mấy giây mẹ tôi bắt đàu chấn tĩnh lại, rồi.... lúc này trong lòng nở hoa lắm rồi đây này, miệng thì cứ cười toét tòe loe ra, tay thì lại chắp lên, mồm bắt đầu Adidaphat, chắc bà mong chờ ngày này lâu lắm rồi, sau cái lần chia tay chửi tôi rát hết cả tai mấy tháng, nay thỏa tâm nguyên về nàng dâu nên sướng ra mặt, kéo Thương xuống vuốt vuốt cái bàn tay,

  • ít ra cũng phải đánh tiếng trước cho mẹ còn chuẩn bị tâm lý chứ, chúng mày cứ làm thế này mẹ đến đau tim mất thôi....mồm thì nói thế chứ, nhìn cái bộ dạng này là biết, nếu thông báo có thêm em bé, thì có mà nhảy hip hop, rồi bê mấy dàn pháo thừa hôm dọn về nhà cũ bắn tung tóe ý chứ.

Và thế là cuộc họp gia đình đằng trai diễn ra trong 30p đồng hồ, cứ hỏi đi hỏi lại 2 đứa nghĩ kỹ chưa...

  • Thế đã báo bên nhà chưa....mẹ tôi hỏi..

  • Chưa mẹ ạ, đang ăn cơm anh Phong đưa con thẳng về đây đòi cưới con luôn, con còn chưa kịp thay quần áo đây này.

Mẹ tội nhìn sang bộ quần áo Thương đang mặc, rồi lại nhìn về phía tôi cười gật gật cái đầu.

  • Hóa ra mấy hôm anh bảo ở Hà Nội có việc, việc của anh đây hả.

Nhìn vào ánh mắt đầy tự hào của mẹ, tôi cũng biết đang thầm khen thằng con zai mình, đã đẹp trai lại còn giỏi tán gái, đúng là con zai yêu của mẹ.

  • Lần này mà anh để con Thương nó làm sao, thì anh chết với tôi... rồi đưa anh mắt lườm tôi một cái.

  • Anh gọi điện, bảo nhà bên cơm nước đi, tí nhà mình sang luôn, tối nay làm quả cho bên kia bất ngờ, ui..... rồi cứ thế miệng lại xuýt xoa nhìn 2 đứa cười không ngậm được miệng...

Rồi sau đó là phút giây tâm sự của mẹ chồng với con dâu tương lại, cứ thì thâm to nhỏ gì đó, tôi đoán chắc đang nói xấu tôi chứ không gì khác...tôi đứng ngoài cửa thình thoảng nhìn vào chỉ biết cười
Tầm 6h khi bố tôi cũng vừa đi công việc về, tắm rửa xong cái, là 4 người bắt đầu phi sang nhà Thương, vừa xuống xe cái mẹ Thương cũng khá bất ngờ khi thấy Thương về.

  • Ơ con này, sao về lúc nào mà đi cùng thế này...

  • Nó về cùng thằng Phong đấy...nói xong rồi 2 ánh mắt bà mẹ lại nhấm nháy với nhau...

Như đoán được gì đó, mẹ Thương mắt lại tròn ra nhìn 2 đứa, Thương chắc ngại đi thẳng vào bếp xem còn gì để nấu, dù có người giúp việc bên trong đã nấu xong hết từ bao giờ rồi....và những cuộc thì thầm to nhỏ lại bắt đầu ở phòng khách, tôi thì lại ra chắt rượu như mọi lần...

Bữa cơm cũng chỉ có bố mẹ 2 bên và 2 đứa...dù đã không biết bao lần 2 nhà ngồi ăn cơm với nhau, nhưng lần này nó khác, tim tôi cũng đập nhanh lắm, cũng hơi rén rén, run run kiểu đéo gì chưa giám mở mồm, chỉ sợ lần trước tôi với em chia tay, xong giờ lại đòi cưới nhau không biết bố mẹ Thương có đồng ý không nữa, sau cỡ 5 6 chén rượu đổ vào mồm tôi mới đủ bình tĩnh mở cái khoang miệng.

  • Hôm nay bọn con cùng nhau về, để xin phép 2 bố mẹ, cho bọn con lấy nhau....nói xong vẫn còn run các ông à.

Mẹ Thương với mẹ tôi chắc lẫy cũng to nhỏ với nhau rồi nên chỉ nhìn 2 đứa rồi cười, bố Thương thì chắc chưa hóng được nên cũng khá bất ngờ, ông đang nâng chén rượu lên thì đặt lại xuống chiếu, nhìn sang tôi, mẹ lúc này tự nhiên cảm giác áp lực hồi hộp vô cùng, nó cứ phải gọi là cam ma run vãi cả đái.
Ông nhìn sang tôi, sang Thương,bố tôi rồi nhìn 2 bà mẹ đang toe toét cười, im lặng cỡ 1 2 phút...nói thì không nói cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, tự nhiên thấy sợ vkl....

  • Chắc chưa....rồi ông cũng mở lời.

  • 2 đứa nghĩ kỹ chưa...ông lại hỏi tiếp.

Tôi gật gật cái đầu.

  • Kỹ rồi bố ạ.

Rồi ông cười..

  • Chúng mày nghĩ kỹ rồi thì chẳng lẽ tao bảo không được à....rồi ông cười khà khà nâng cái chén rượu lên quay sang bố tôi.

  • Anh bảo, chúng nó làm quả giật gân thế này thì có đồng ý không haha.

  • Giờ nó bảo thì mình chỉ có bắc rạp thôi chứ, cản cũng làm gì được haha...bố tôi nói.

Và thế đó, thực ra 2 ra đình sau khi 2 đứa chia tay thì cũng tiếc nuối lắm, bố Thương thì đặc biệt quý tôi, có cái gì là cũng gọi, mấy lần trước kể cả lúc bạn Thương lên chơi hay đưa Thương xuống Hà Nội đều là do 2 ông bá nhấm nháy, tạo cơ hội cho 2 đứa gần nhau, ai nhờ lại thành công đến thế, giờ 2 đứa tái hợp 2 gia đình đều mãn nguyện.
Tối hôm đó 3 bố con uống tưng bừng khói lửa, tôi cũng phê lòi cả mắt....dọn dẹp xong đâu đấy cả nhà vẫn ở lại bàn bạc mấy việc dạm ngõ...tôi thì cũng chẳng biết gì để tham gia, nên cũng chuồn ra ngoài sân tính làm điếu thuốc vật quá rồi.

  • Anh làm gì đấy...Thương vừa đi tắm cũng ra ngoài cái sân sau.

  • Hút thuốc à, đưa đây...nhìn thấy tôi điếu thuốc trên tay đang chuẩn bị châm bắt đầu mặt cau có.
  • Từ giờ anh bỏ dần đi, em không thích anh hút thuốc...rồi bắt đầu lục trong túi quần tôi lấy bao thuốc ra đếm.

Tôi chỉ biết nhìn em cười.

  • Em đếm rồi đấy, giờ bắt đầu ngày em cho anh hút 3 điếu về em ktra, thiếu điếu nào trong bao thì liệu hồn..

Tôi kéo người em lại, rồi ôm em vào lòng.

  • Nào...đồng ý cưới thôi nhưng chưa hết bực đâu đấy..

  • Thôi để anh ôm cái...lâu rồi anh chưa được ôm em...tôi khẽ nói...

Em thì hơi cựa quậy 1 chút rồi cũng để yên cho tôi ôm, cảm giác thân quen lại quay về, mùi hương này, thân hình này lâu nắm rồi mới quay về vòng tay tôi.

  • Mấy năm qua anh yêu bao người rồi...

Dkm trong không khí lãng mạng vkl và chuyên mục hỏi đạp lại bắt đầu, hình như con vợ nào cũng hỏi câu này à các bạn, giờ đéo nói thì cũng đéo được mà nói thì cũng đéo được.

  • Hỏi vớ vẩn....

Em lại xoay người lại nhìn về phía tôi, ánh mắt sắc lạnh như muốn có câu trả lời..

  • Ừ thì 3 ....tôi cố đếm rồi cũng lược qua một ít ...

Em nhìn tôi cười rồi cũng gật gật cái đầu

  • Coi như trả lời thật....về sau mà thiếu đứa nào thì chết với em.

Dkm cái giống phụ nữ là lúc đéo nào cũng moi móc được, tôi nở nụ cười đầu thì vui sướng vì thoát được một kiếp..

  • Thế còn em..tôi cũng khẽ hỏi...

  • Trả ai cả.....

Nghe xong câu nói, tôi đứng mẹ hình luôn, mặc dù biết có rất nhiều thằng theo đuôi em nhưng tôi không nghĩ em, vẫn không mở lòng mình cho ai một lần nào trong suốt thời gian dài như vậy, tự nhiên có cái cảm giác tội lỗi, áy láy vô cùng, tôi thì hết em này em khác, còn em vẫn nặng tình với tôi, lúc này tôi cảm nhận được em phải yêu tôi và đau khổ chờ đợi tôi nó dài như nào, cả về sau này khi có một số nguồn tin đáng tin cậy, xác nhận về việc đó tôi lại thêm áy láy, tứ hứa với bản thân sẽ không làm em buồn thêm một lần nào nữa.

  • Anh xin lỗi...

Chẳng nghĩ được gì nhiều, cái lúc này tôi cũng chỉ có thể nói lời xin lỗi với em, mặc dù có nói bao lần cũng chẳng đủ.......

  • Em đồng ý lấy anh rồi, thì anh đừng bao giờ làm gì khiến em thất vọng đấy.

Tôi gật gật đầu

  • Anh hứa, cả đời này chỉ yêu một mình em thôi.

Rồi 2 cặp mắt lại nhìn nhau, giây phút này cả đời tôi không quên, giây phút 2 đứa bỏ qua tất cả mọi chuyện đã qua, chúng tôi đều vượt qua cái tôi của bản thân, trở về bên nhau. Nhìn em thật xinh đẹp, có thể nói em là người con gái, đẹp nhất trong mắt tôi suốt cuộc đời này, mãi mãi là như vậy...tôi cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn, nụ hôn đã đánh mất suốt 4 năm qua...giây phút này, không gian này tôi tự hứa cả đời sẽ bên cạnh bảo vệ che chở cho em, và sẽ không làm gì khiến em thất vọng..............................

..........................................
Sau khi 2 bên gia đình đã bàn bạc, lễ dạm ngõ cũng chỉ diễn ra sau đó ít ngày, mẹ tôi với mẹ Thương do cũng đã xem ngày tháng năm sinh cho 2 đứa từ lâu rồi, nên giờ chỉ cần hỏi mỗi ngày giờ ăn hỏi với đám cưới. Năm nay nhuân 2 tháng 4, đi xem thấy bảo tháng 4, tháng 5 chưa đẹp nên chờ cho tới tháng 6 âm lịch mới tổ trức, chúng tôi có thêm 2 tháng để chuẩn bị mọi thứ, tôi gọi luôn mấy anh em thợ ảnh chơi cùng, đặt luôn vé máy bay cho cả ekip quay phim chụp ảnh với gia đình anh B, làm 1 tour du lịch Đà Nẵng luôn, vì sống trong đó một thời gian, tôi thấy nó rất đẹp để chụp bộ ảnh cả đời mình, ông B thì cứ le ve với cái hắt sáng hỗ trợ nhìn đam mê nhiệt tình lắm, còn bà Linh tay túi nước, tay túi đồ ăn vặt tí tí lại ăn gì đi cho đỡ mệt rồi chụp tiếp, tôi bảo mang cả thằng cu đi cho nó chụp với đi chơi cùng, nhưng 2 ông bà bảo vướng víu, đi cho chết mệt nên gửi bên nhà bà ngoại, con bé Na cũng muốn đi cùng lắm, nhưng nó còn mấy tuần nữa mới kết thúc trương trình học bên đấy, tôi bảo nó đến gần hôm cưới hay về cho đỡ mất công đi lại......
Ngày đầu đi lên Bà Nà Hill chiều thì lại chạy về Hội An, hôm sau thì lại sang đảo Lý Sơn, đéo nhớ nổi bao nhiêu bộ vest với bộ váy cưới được mặc trên người, chỉ biết sau chuyến đi đó 2 đứa ở nhà nghỉ đến 3 4 ngày mới hồi lại sức.

Rồi lại có tin vui mới với tôi, với cả gia đình 2 bên trước ngày cưới, mấy mảnh đất đâm tiền vào, lên cùng với cơn sốt giá ,riêng tôi cũng kiếm được 4 tỉ trừ cả tiền đã đầu tư đi rồi, đéo ngờ nó nhanh đến vậy chưa đầy hơn tháng đâm tiền vào...nhưng còn 1 chuyện vào lúc này tôi cần làm và phải làm đó là Diệp...người vợ hờ bao năm qua của tôi...dù đã biết được tôi sẽ lấy vợ sau một đêm 2 đứa gọi điện...mặc dù em cố tỏ ra mạnh mẽ lúc đó nhưng tôi biết, em là người buồn nhất, tất cả mọi việc trong cuộc đời tôi thật sự tôi không muốn giấu Diệp, có nhưng tiếng lấc sau điện thoại, có những lời chúc phúc em nói không thành lời...nhưng tôi biết em cũng mong tôi hạnh phúc... vừa nhận được số tiền lớn , tôi chuyển luôn ¼ số tiền cho Diệp..với dòng tin nhắn có thể nói , dòng tin nhắn tình cảm cuối cùng để tôi có thể nói với em lúc đó.

“ Sắp sinh nhật em rồi, anh vừa gửi món quà tặng em, em đừng có chuyển lại, vì tất cả chỗ đó, coi như anh tặng dần ,sau mỗi ngày sinh nhật của em không có anh bên cạnh, có thể từ sau nay anh sẽ không còn nói lời yêu thương với em như trước nữa, nhưng anh không muốn người đàn ông em yêu thương, trở thành người lăng nhăng tồi tệ khi đã lấy vợ trong mắt em, không thể cùng nhau đi hết quãng đời này đó cũng là một điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời anh, giá như mình có thể gặp nhau sớm hơn thì đã khác em nhỉ, nhưng mọi chuyên đâu ai tính hết được phải không em,........................ cả đời này đó là điều nuối tiếc nhất với anh nhắn tiếp những lời này chắc anh lại khóc mất ^^, vậy những tháng năm sau này anh mong em cũng tìm được hạnh phúc, tìm một người yêu thương bảo vệ em, nếu có ai em phải cho anh duyệt trước đấy nhé, xem người đó có đủ tư cách ở bên người anh yêu không, vẫn như mọi năm, chúc em sắp tới sinh nhật vui vẻ, luôn xinh đẹp trong mắt, nhưng lần này đừng yêu anh nhiều hơn nhé ^^.
.............“

Tin nhắn còn dài hơn thế, nhưng lúc này với cảm xúc quay về tôi cũng chỉ nhớ được có vậy, chỉ nhớ nhắn xong mấy dòng tin, tâm trạng tôi khá buồn, à không thực sự rất buồn, vì Diệp vẫn mãi là cái gì đó đặc biệt trong cuộc đời tôi, nhưng tất cả đã qua rồi, giờ tôi sắp có gia đình mới, một người vợ yêu thương tôi hết mực, chờ đợi tôi suốt bao năm dài..tôi thật sự may mắn. Và tôi đã hứa với em sẽ không làm gì khiến em thất vọng, đoạn tình với Diệp là thứ cuối cùng còn vướng lại trong cuộc đời tôi...tôi không muốn cả 2 đều buồn vì chuyện đó............

Ngày cưới tôi, em cũng đến dự, đi cùng với đám anh B lẫn mình trong đoàn người, em vẫn cố vui cười nói chuyện, nhưng tôi biết sau cặp kính đen trên mặt, là đôi mắt sưng húp nên vì những giọt nước mắt, giọt nước mắt thấy người mình yêu được hạnh phúc, giọt nước mắt tiếc nuối vì kết thúc chuyện tình này.....tôi cũng vậy cố cười, 2 đứa cứ nhìn nhau rồi lặng lẽ gật đầu, mặc cho đôi mắt tôi vẫn cay cay như sắp trực trào nước mắt.....về sau phải thật hạnh phúc, thật hạnh phúc nhé Diệp...........

Yêu là giây phút
Hai người dưng tìm đến bên nhau
Không cần gì, chỉ cần trái tim rung động
Cần thêm một sự quan tâm
Còn thương
Là chung bước tiếp trên con đường
Sau bao khó khăn qua, vẫn luôn ở lại
Dù cho những lúc lầm lỗi
Không làm ta xa nhau
Tình yêu ấy là những đậm sâu
Cứa lên con tìm cô đơn mỗi đêm thâu
Tại vì mình là bạn không thể yêu
Này em có biết rằng
Còn một người chờ em nơi đó
Gió mang ngàn yêu thương nơi đây
Cất bước đi xa
Niềm nhớ thương trong đêm lạnh giá
Nỗi đau u sầu
Người ơi em có nhớ đến anh không?
Tiếng dương cầm ngân vang
Theo em khuất lối xa xăm
Nhìn bóng em tan theo làn mây
Chỉ còn những đắng cay
Tháng năm ngày dài chia đôi
Giấc mơ ngày nào xa xôi
............................................................



Rồi thế đó, ăn hỏi , rồi đám cưới 2 nhà tưng bừng, khách khắp nơi đổ về từ bắc đến nam, anh em bạn bè nhiệt tình đến chung vui, nhất là ông anh B bố tôi cũng coi ông như con ruột, coi như anh cả trong nhà, ông với bà linh về từ hôm ăn hỏi, chuẩn bị sắp xếp xe cộ đâu ra đấy, tiếp bạn tôi nhiệt tình, gặp ai cũng, cháu con nuôi bố Thuận anh trai thằng Phong :v , đấy bảo sao mấy chap đầu tôi nói anh B quan trọng trong cuộc đời tôi thế nào.

Nhìn Thương trong bộ váy cưới, lộng lẫy được tôi đặt may riêng, ngày hôm nay và cả cuộc đời này trong mắt tôi, em mãi là người đẹp nhất, kết thúc những sóng gió cuộc đời, với những cô nàng trong quá khứ, thì tôi cảm thấy tôi đã quá may mắn, khi phút giây này, người con gái đứng trước mặt tôi, đeo chiếc nhẫn cười này là em....cảm ơn vì tất cả, cảm ơn vì đã thuộc về nhau, tôi cũng đã thực hiện được lời hứa của mình khi xưa, “ Anh phải lấy em đấy, hứa đi “ tôi nở nụ cười hạnh phúc, chắc chắn cả đời này sẽ cho em hạnh phúc.
.....................
Về đến phòng ngủ cũng là kết thúc bữa tiệc, tôi chui lên giường người thì lâng lâng phê vì rượu,

  • Nào...cái tay...Thương quay ra cấu tôi một cái


  • Để anh ktra 2 mẹ con nào...............

và thế đó sau chuyến chụp ảnh cưới, Gia đình lại đón tin vui trước ngày hôn lễ, sự nghiệp, hôn nhân đến tận bây giờ đã đều viên mãn, sau 4 năm chúng tôi cũng đã 2 đứa, một trai một gái....Thương sau đám cưới cũng nghỉ hẳn về làm bà chủ trại lợn :v , rồi 2 vợ chồng với số vốn từ 2 già đình cho, cũng mở thêm 1 công ty nhỏ....Từ ngày cưới , Thương thì vẫn vậy, yêu thương tôi hết mình nhưng vẫn chưa bỏ được cái tính ghen tuông và kiểm soát, đại gia đi mẹc nhưng trong thẻ không bao giờ quá 10tr :v , nhưng với tôi giờ chẳng sao cả, miễn là lúc nào cũng hạnh phúc bên em là được rồi.....Thương thì thích trẻ con lắm, đang tính làm thêm đứa con gái nữa, ước mơ gia đình với đàn con, đông như đàn lợn :v...tôi cũng đến sợ....nhưng không sao kinh tế giờ vững rồi có một đội bóng thì cũng không vấn đề....................

Lời cuối của bộ truyện, cảm ơn tất cả anh em, suốt mấy tháng qua đã luôn ủng hộ, và đồng hành cùng tôi, câu truyện là 99% là thật, còn 1% là thay đổi, địa điểm và tên nhân vật cho phù hợp, có lẽ sắp tới khi rảnh tôi lại viết vài bộ nữa, coi như xả stress sau mỗi ngày làm việc, tuy còn nhiều thiếu sót, như sai chính tả, hay nhiều đoạn còn lủng củng, nhưng là bộ đầu tay, mà lại được đón nhận như vậy âu cũng là may mắn, khi các bạn đều ủng hộ nhiệt tình, một lần nữa gia đình xin cảm ơn các độc giả, nhớ ăn nhiều thịt lợn trong siêu thị, và mua hoa quả sạch, nông sản Tây Bắc, nhỡ đâu lại ủng hộ đúng cho tác giả :v, một lần nữa xin cảm ơn.

Nhà văn mới nhú : Trai miền núi tây bắc.
.........................................................
hay vl
 

batman48VB

Yếu sinh lý
@batman48VB mày tuy vào sau nhưng làm đúng đủ thủ tục đấy, like mạnh vào
t đi làm tình cờ lướt và đọc bài của m.Ngồi cty mà bỏ cả việc đọc từ 9h sáng tới 7h tối thứ 7 vừa rồi, đọc hết mới dứt ra để đi về . Hôm nay ngồi đọc lại lần 2. Truyện cuốn hút lắm. Phải nói là " hâm mộ" cái thời sinh viên của m. Mà cũng tình cờ t cũng có đam mê nuôi lợn với hót cứt lợn từ hồi còn học cấp 3, thích nuôi lợn quy mô lớn nhưng số phận đưa đẩy lại đi làm IT. Cũng ấp ủ giấc mơ 40-45 tuổi về hưu thì về làm trang trại nuôi lợn, mà không biết có làm được không??
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
t đi làm tình cờ lướt và đọc bài của m.Ngồi cty mà bỏ cả việc đọc từ 9h sáng tới 7h tối thứ 7 vừa rồi, đọc hết mới dứt ra để đi về . Hôm nay ngồi đọc lại lần 2. Truyện cuốn hút lắm. Phải nói là " hâm mộ" cái thời sinh viên của m. Mà cũng tình cờ t cũng có đam mê nuôi lợn với hót cứt lợn từ hồi còn học cấp 3, thích nuôi lợn quy mô lớn nhưng số phận đưa đẩy lại đi làm IT. Cũng ấp ủ giấc mơ 40-45 tuổi về hưu thì về làm trang trại nuôi lợn, mà không biết có làm được không??
đéo bao giờ là muộn cả, nhưng chăn nuôi phải tâm lý vững, làm quy mô thì đéo nghèo được yên tâm.
 

Kuten13cm

Yếu sinh lý
Cập nhật tiếp đoạn hôm qua cho đỡ bị dở, mai ngày kia tập chung viết mấy chap dài hơn, cho anh em đọc cho thoải mái cảm ơn anh em, nhớ like và để lại bình luận, ủng hộ cho nhà văn mới nhú .
..........................

Cảm giác có cái gì đó mát lạnh chạm vào cơ thể khiến tôi mở mắt. Một bàn tay nhỏ nhắn đang đặt lên chán.
  • Đầu nóng quá, nhà có kẹp nhiệt độ không

Thủy nghiêng đầu hơi cúi xuống 1 tay đặt lên trán mình, tay còn lại đặt lên trán tôi, thấy tôi mở mắt cũng mỉm cười

  • Úi sang từ lúc nào đấy, mà cũng tìm được phòng à.

  • Vừa xong, gọi điện không thấy nghe máy, đứng ngoài cửa, may có cái chị gì vừa về mở cửa thế là vào luôn, mà ở trọ kiểu gì đi ngủ không đóng cửa phòng trộm nó khuân hết đi thì sao.

Tôi khẽ mỉm cười.

  • Lẫy thấy bí quá tỉnh dậy mở ra cho thoáng, ai ngờ ngủ quên mất .

  • Thế kẹp nhiệt độ để đâu, xem bao nhiêu độ nào, còn xem uống thuốc hay đi viện.

  • Không có mấy khi dùng đâu, thôi uống thuốc là khỏi chứ đi viên làm gì mấy cái này.

Thủy nhìn tôi lắc lắc cái đầu, rồi ra ngoài một lúc quay lại với cái kẹp nhiệt độ trong tay.

  • Này thử xem .

  • Lấy đâu ra đấy.

  • Của cái chị Phòng đầu, lẫy mở cửa cho ý.

Tôi đoán chắc bà Linh, nhận cái kẹp từ tay Thủy tôi cũng cho vào người thử, Thủy thì lấy trong cái túi nilong nhỏ ra mấy vỉ thuốc, rồi quay ra chỗ bàn bếp rót cốc nước

  • Uống cái này vào, ăn rồi phải không, đưa người ta xem nào.

  • Úi giời... hơn 39 độ này, sốt cao thế uống cái hạ sốt trước đã....rồi đưa tôi cốc nước đã pha sẵn thuốc.
Chị Linh vợ anh B lúc đấy cũng vừa sang, đến cửa đã cao giọng.

  • Sao kẹp chưa, nó sao rồi...

  • Hơn 39 độ một tí chị ạ..

  • Đấy tao đã bảo anh em nhà mày rồi, đi đâu thì mũ nón vào, cứ phơi cái đầu ra nắng cơ...mà sốt thế cũng không gọi bảo chị mày.

Tôi nhìn sang phía chị linh, cười 1 cái .

  • Sao em tưởng tối chị mới về cơ mà.

  • Tao về quầy lấy ít giấy tờ cho anh mày, tiện về nhà lấy cái nồi lẩu mang xuống bà ngoại, đang định rủ mày tối xuống đấy ăn, mà ôm đau thế này thì ăn cái gì, thôi có bé này ở đây rồi thì tao đi đã, có gì alo nhé............nói xong bà nháy nháy cái mắt nhìn về phía tôi rồi liếc sang Thủy cười.

Tôi nhìn lại cười rồi xua xua cái tay. Thủy vừa dán miếng gì mát lạnh vào đầu tôi xong cũng quay lại chào, rồi cầm cái túi cất vào trong tủ lạnh.

Tôi đưa mắt nhìn Thủy, cảm giác này tôi thấy Thủy gần gũi đến kỳ lạ, dù mới gặp nhau có hôm chụp ảnh, mà sao những hành động vừa rồi khiến tôi cữ ngỡ, đã quen Thủy lâu nắm rồi.

  • Sáng ra cửa hàng lấy ảnh không thấy đâu, nghe chị trang điểm bảo ốm, tưởng đùa ai ngờ ốm thật.

  • Nhà Thủy gần đây không, mà vừa nhắn cái đã sang rồi.

  • Vừa cái gì.... ông ngủ được gần 40p rồi ý chứ, người ta ở dưới Công Nghiệp.

Tôi vơ cái điện thoại, cũng đã gần 5h30 chiều rồi, trong máy có gần 5 cuộc gọi nhớ số lạ chắc của Thủy.
Thủy vừa rửa xong cái bát mỳ với mấy cốc nước tôi vừa uống thuốc xong, đầu lại ngó nghiêng 1 vòng quanh phòng, rồi ngoài hành lang.

  • Ở 1 mình mà cũng gọn gàng phết nhỉ, mà thợ ảnh sao còn có cả sách vở thế này.

  • Chụp ảnh là làm thêm thôi, người ta sinh viên năm cuối Nông Lâm mà.


Thủy Gật gật cái đầu, rồi tiếng điện thoại vang lên, đầu bên kia chắc giục cái gì đó chỉ thấy Thủy gắt giọng
  • Rồi biết rồi, đang về rồi đợi tí..

  • Có việc thì về đi, ngta cũng thấy đỡ rồi

  • Thế tí có ăn gì không, ngta đi mua cho xong về luôn có tí việc.

  • Thôi tí đói ra đầu ngõ làm bát phở được rồi, cứ về đi.

Thủy sờ tay lên chán tôi, rồi cũng gật đầu rặn dò mấy cái loại thuốc trong túi bóng.

  • Người ta về nhé, có gì thì nhắn tin....Thủy lấy cái túi sách nhỏ với cái mũ bảo hiểm đội lên đầu quay ra nhìn tôi cười

Tôi gật cái đầu rồi đi ra cùng mở cái cửa cổng, nhìn bóng Thủy khuất xa tôi mới quay lại phòng. Cảm giác có 1 chút gì ấp áp trong lòng, tình cảm của những người xa lạ nơi đất khách, vậy là tôi lại có thêm 1 người bạn.

  • Anh ny đang làm gì đấy, cả ngày nay em chuẩn bị lễ tổng kết trên trường giờ mới về nè.

  • Anh đang ở nhà thôi, em về nhà rồi à có mệt không.

  • Có mệt chết đi được, tập múa cho mấy đứa trẻ con không biết mai lên biểu diện chúng nó có khóc không :v, mà tối nay đi ăn ốc với bọn em không.

  • Chắc thôi, anh đang ốm mệt quá chỉ muốn ở nhà.
  • @@ any ốm á, thế uống thuốc ăn uống gì chưa.

  • Uống rồi, tí tối ra làm bát phở là xong thôi.


  • Ùi, any nhắn em cái địa chỉ đi, xong em qua .

  • Thôi qua làm gì, cảm cúm tí thôi mà .

  • Nào nhanh.

Thấy em nhắn lại thế tôi cũng phân vân 1 chút rồi cũng nhắn cho cái địa chỉ.


Tôi vào lại nhà vệ sinh, lau qua cái người đang nhớp nháp, nhìn vào gương, cảm giác cái mặt bơ phờ đến kỳ lạ, ngoài cửa đã có mấy đứa trong xóm về bắt đầu về...

  • Em đang đầu đê này đoạn nào thế.

  • Đi vào trong một chút đi, anh thấy em rồi....nhìn thấy bóng Thanh Thanh từ xa tôi vẫy vẫy cái tay .

  • Úi nhà trọ này rộng thế...Thanh Thanh dắt cái xe vào, đầu cũng hơi ngó nghiêng quan sát dẫy trọ.

  • Em ăn cơm chưa mà đã sang đây luôn rồi.

  • Em chưa, anh bảo cái thế là em đi chợ luôn rồi qua đây, anh xách hộ em mấy cái đồ này vào........ nói rồi Thanh Thanh cởi cái mũ bảo hiểm, tay lấy mấy cái tui nhỏ đang móc ở đầu xe đưa về phía tôi.

  • Sao mua gì nhiều thế, toàn đồ tươi định nấu thật à.

  • Thì đã bảo lúc nào rảnh em qua nấu cho anh thử tay nghề mà, quên không hỏi anh thích ăn gì không, nên em mua mấy đồ này.

Vào đến phòng, Thanh Thanh quay sang nhìn tôi cười.

  • con trai ở một mình mà cũng gọn gàng phết nhỉ .

Hình như trong đầu các cô gái bọn con trai chúng tôi bựa bộn lắm hay sao, thấy phòng gọn gàng đều tỏ vẻ ngạc nhiên như nhau vậy .


  • Mà anh bị cảm à.

Nhìn xuống mấy vị thuốc còn trên bàn Thanh Thanh quay sang nhìn tôi hỏi.

  • Uhm sáng đi làm về tự nhiên mệt quá, giờ cũng đợ hơn rồi.

  • bếp biếc đủ đồ nấu ăn phết nhỉ, thế anh ngồi nghỉ đi, em tần cho anh con gà, với làm mấy món cho anh dễ nuốt.

Nói xong em với cái tạp dề trên tường, buộc gọn cái tóc lại bắt đầu nấu nướng, tôi có vào để giúp mà em bảo không, để im đấy rồi bắt tôi ra ngoài cho đỡ vướng víu, tôi quay lại bàn làm việc mở cái laptop ra, thi thoảng lại quay về phía Thanh Thanh nhìn, tự nhiên có chút gì đó cảm giác quen thuộc đến lạ kỳ cứ thế..cứ thế nó nhen nhóm.

  • Úi ngon thế...tôi đưa miếng thịt hầm lên miệng, cảm giác mềm thơm ngon ngập tràn trong miệng, dù vừa xong nó vẫn còn hơi đăng ngắt.

  • Sao dễ ăn không, em nghĩ anh đang ốm lên cho hơi đậm hơn 1 chút.

  • Ngon, em nấu ăn ngon thật .

Em cười tít cả mắt sau câu nói đó, bữa cơm 2 người nhưng đầy đủ món, có 1 đĩa trứng cuộn, 1 bát canh xương bí đỏ, 1 bát gà tần thuốc bắc, với 1 đĩa rau xào. Có vè Thanh Thanh khá giỏi nấu ăn nên món nào tôi cũng thấy vừa miệng.
Đã lâu rồi ngoài vợ chồng anh B với mấy lần liên hoan, thì đây là lần đâu sau khi chia tay Thương tôi mới ngồi ăn với một người con gái, trong chính căn phòng của mình, hai người, cảm giác này vừa quen mà vừa lạ, tôi đưa ánh mắt nhìn về phía Thanh Thanh, thật xinh đẹp, đã xinh lại còn nấu ăn ngon, chắc hẳn thằng đàn ông nào có được sẽ cảm thấy hạnh phúc lắm....tôi nghĩ vậy.

  • 2 đứa mày cơm nước gì chưa...

Tiếng chị Trang vừa nói vừa tiến về phía phòng tôi, bà vừa vào đến cửa tự nhiên anh mắt trở lên ngạc nhiên một chút rồi đinh thần gấp lại, bà lại cười cười.

Thằng Dũng về rồi à, tao tưởng xe thằng Dũng còn để ngoài cửa.......nói xong bà đưa ánh mắt xuống nhìn Thanh Thanh rồi lại nhìn về phía tôi, miệng mím cái môi lại hơi nhếch lên cười.

Tí thì lộ, may bà này nhanh trí nhận ra, cô gái này khác với cô gái lúc chiều, nên đầu lẩy số .

  • Anh Dũng về rồi......tôi cũng nhanh chóng phụ họa theo.

  • Em chào chị ạ, chị vào ăn cơm với bọn em.... Thanh Thanh đưa ánh mắt lên nhìn chị Linh rồi cười

  • À...ờ...chị ăn rồi, chị sang xem thằng em chị ăn uống gì chưa thôi, mà em là....

  • Em là người yêu anh Phong, anh Phong không kể với chị ạ....

  • À...ờ....

Sau câu đó bà lại đảo mắt nhìn sang tôi, mắt cứ trố ra, có về ngạc nhiên lắm, tôi cũng vậy sau câu nói đó tôi cũng choáng, tự nhiên 2 tai nóng bừng lên...


  • Hihi em đùa thôi.....nói xong Thanh Thanh cười khúc khích quay sang nhìn tôi.

Dường như sợ ở lại sẽ nỡ miệng phọt ra câu nào tiếp, thấy vậy bà Linh nói thêm 1 2 câu nữa rồi cũng chuồn về.

  • Ơ... thôi ăn khỏe thế này thì chắc không sao rồi, chị về xem thằng cu đã, 2 đứa ăn đi nhé....nói xong bà cười nhìn tôi nháy nháy cặp mắt rồi cũng quay người chạy về phòng.

  • Chị gái anh à.

  • Uhm chị dâu, vợ anh trai kết nghĩa, cũng ở ngay phòng đầu khu trọ .
...........................tối đó chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều, nhiều hơn hàng ngày nói chuyện, tôi và em cũng có thêm hiểu biết về đối phương.

Cơm nước rửa bát xong đâu đấy, Thanh Thanh cũng về để chuẩn bị cho buổi tổng kết vào sáng mai.

Ngồi lại một mình trong căn phòng, tôi lại nghĩ lại ngày hôm nay.............thật tuyệt vời, trong một ngày 2 người phụ nữ quan tâm chăm sóc, vua chúa cũng chỉ đến thế mà thôi.................

( Còn Tiếp )
Đcm văn tẩm đá hay sao đọc cuốn dell chịu đc
 
Bên trên