• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện cuộc đời tao.

Thales

Yếu sinh lý
như tiêu đề thấy mấy TML trong này kêu kể về check hàng, bạn gái..... t cũng muốn làm 1 bài riêng tâm sự về cuộc đời t có thể nói riêng về vấn đề sex, mấy thằng mày vào coi như đọc truyện sex cũng được, t sẽ kể truyên có thật 99% của t 1% gian dối thì có thể tao sẽ thêm thắt thay tên để không ảnh hưởng đến những người t sẽ nhắc tới, mong chúng mày đón nhận hoặc bình luận ý kiến vào cho vui.
mở đầu t sẽ viết về truyện năm t 18t.
Hay đấy
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Cập nhật mới đây, cập nhật mới đây
.............
Sau đó tôi cũng không nhớ được ngày hôm ấy đã quan hệ thêm với em biết bao lần nữa, chỉ biết chắc cả cuộc đời này đó là lần nhiều nhất, lâu nhất của tôi.
Kết thúc sau 2 ngày đi chơi tại TP. Sơn La, tôi đưa em về nhà, chào tạm biệt gia đình em và hẹn một ngày nghỉ lễ gần nhất sẽ lại vào chơi....
Suốt chặng đường dài, tôi vẫn nghĩ về em về mọi chuyện diễn ra mấy ngày qua, với tôi tất cả mọi thứ đều trôi qua quá nhanh, và đặc biệt hơn trong trái tim tôi lúc này đã có sự thay đổi....có lẽ tôi đã yêu em thật rồi....
Vừa cho chiếc xe vào cổng sau một chặng đường dài, tôi định đóng cái cổng lại tính tranh thủ lên nhà làm giấc sau chuyên đi mệt mỏi...
  • Thằng cứt..về rồi à.
tiếng thằng Hùng ngoài công tay xách cái cần câu dài, thấy tôi nó dừng xe gọi.

  • vừa về xong mệt vl

Hùng: Tối sang nhà tao làm bữa, nay bọn tao đi câu được mấy con trắm đen to vl....

Tôi: Mệt quá, hay để mai đi tao vừa về.

Hùng: Mai có mà ươn hết cá à, mổ ăn luôn mới ngon, tao gọi đội mình rồi..thế nhé tí sang sớm tao về làm cá đã.

Nó không cho tôi cơ hội từ chối, cứ thể phóng xe đi trong tiếng xé gió..
tôi quay vào nhà cất cái balo rồi cũng chui vào nhà tắm, sau một chặng hành trình dài trong cái nắng hè và bụi, da người tôi cháy xạm lại....
Reng...reng...reng..........
  • Thằng loz chết đâu rồi...... bố có cần con sang khiêng bố đi hốc không......tiếng thằng Hùng vang lên trong điện thoại

  • Đây đây ngoài cổng rồi......tôi uể oải trả lời rồi tắt cái điện thoại, cũng đã gần 6h30
Sau giấc ngủ tôi cũng đã thấy người bớt mệt hợn, vơ vội cái chùm chìa khóa lao ngay sang nhà thằng bạn.

Anh ạ....anh Phong mới về ạ....sang muộn thế anh....bạn à....... vừa vào đến cổng mấy người anh em của tôi đã nhiệt tình chào đón, chắc hẳn đã quá lâu tôi chưa về nhà.........., hồi còn đi học, chúng tôi tập hợp được hơn 40 anh em, lập thành 1 hội chơi rất thân vơi nhau, nên những ngày đi học từ cấp 2 đến cấp 3 chưa một ai giám va trạm.....có thể sau này, tôi sẽ viết những câu chuyện lúc nhỏ hơn của mình nó cũng rất hay, nhưng bây giờ chúng ta đang trong một câu chuyện khác...... Sau 1 trận nhậu tới bến những cái ôm thật chặt, những cái bắt tay thắm tình đoàn kết, chúng tôi đã ngà ngà say, một số thằng xin phép về trước cơ bản nhà cũng xa trong bản...còn lại hơn 20 mạng chúng tôi lại di chuyển tới quán hát lớn nhất của thị trấn tiếp tục vui tăng 2, cứ thế trong tiếng nhạc sập sình những tiếng bật nắp bia vang lên, ngày đó cần sa hay trên tôi còn gọi là Tài Mà cũng phổ biến cuốn vài điếu mấy thằng trong tổ nghẹo bắt đầu chia nhau ra hút...vì cũng quá lâu tôi chưa về, dường như nhưng lời ông B đã ám sâu vào tâm trí tôi,
“ Mày ở đây làm gì cũng được có anh gánh, nhưng mày động vào mấy cái đó thì không phải anh em của anh “
lời căn dặn của ông B sau mỗi lần tôi đi khuya về với hội anh Dũng cứ thế văng vẳng trong đầu, tôi từ chối rồi tính ra ngoài quầy pha chế hít thở..mở cái cửa phòng hát...

  • Anh Phong..anh mới về à...
tiếng nói của 1 thằng choai choai tóc đỏ, đang từ phòng bên cạnh bước ra, làm tôi ngoái đầu lại...
  • Ờ anh mới về....
Tôi nhíu cặp mắt nhìn về phía nó như muốn nhớ lại, khuân mặt rất quen mà tên thì trong phút trốc tôi bị quên đi mất.

  • Em Minh đây ....anh sang phòng em chơi, có hội chị Chi lớp anh với mấy chị cùng khóa nữa bên này này.....


Sau khi cái tên được nhắc lại, tôi cũng nhận ra thằng cu em ngày nào học lớp 9 lẽo đẽo đi theo các anh bắn bi-a, chắc độ tuổi dậy thì mới gần 1 năm không gặp mà đã nhìn cao lớn hẳn..

  • Oke... oke

Tôi gật đầu đồng ý, khoác cái vai nó rồi cũng sang căn phòng bên cạnh.

  • Á ty đi đâu mấy hôm giờ mới thấy mặt....tiếng con Chi bạn thân réo lên.

  • Mấy hôm này người ta có việc, mà lẫy sao không sang thằng Hùng.

  • Nay sinh nhật Thảo, ngta hẹn trước rồi..
Đảo mắt xung quanh phòng hát được bài trí rất đẹp, những trùm bóng bay, hàng chữ happy birthday cùng chiếc bánh gato được bày trên một chiếc bàn nhỏ...

Sau nhưng cái bắt tay , một số đứa trong phòng tôi biết, một số chưa gặp bao giờ cũng tiến lại phía tôi làm quen.. ...............Bỗng điện tắt... cả phòng im lặng đẩy cửa vào một cô bé cao, trong bộ váy trắng đang được bịt mắt dẫn vào...Là Thảo chủ nhân của bữa tiệc này......
Rồi bài hát trường tồn của Phan Đình Tùng được bật lên, tiếng pháo nổ cùng những lời chúc sinh nhật....tôi ngồi một góc trong phòng lặng lẽ nhìn ...là em............
Cô gái năm 16 tuổi tôi cũng thầm thích....cũng tại quán hát này.....tôi gặp em trong 1 dịp liên hoan, em bằng tuổi tôi nhưng lại khác lớp, ngày đó vì số lượng học sinh nhiều, trường chia ra làm lớp sáng và lớp chiều để thay ca nhau học, tôi học lớp sáng còn em học lớp buổi chiều, thế nên cơ hội gặp nhau cũng không có, chỉ dịp liên hoan đó vô tình gặp mặt, nhưng ấn tượng về một cô gái lúc nào cũng nở nụ cười trên môi làm tôi khá ấn tượng, vẻ ngoài cao với nước da trắng, mái tóc lúc nào cũng được búi gọi cao trên đầu, đặc biệt 2 má lúm đồng tiền trên má , làm khuân mặt em lúc nào cũng thấy đáng yêu hơn bao giờ hết.......tôi nhớ trong cơn say dịp liên hoan đó, tôi nhất quyết đòi đèo em về bằng được...nghĩ lại mà tự nhiên có cảm giác ngại ngùng và buồn cười khó tả....
Sau màn thổi nến, ánh điện lại được bật lên....tôi vẫn ngồi chỗ cũ tay cầm cốc bia trong màn giao lưu làm quen với mấy đứa mới gặp, rồi 2 ánh mắt lâu ngày không gặp lại vô tình tìm tới nhau, em thấy tôi thì cũng khá ngạc nhiên..

  • Phong à về bao giờ thế.
Dù chỉ có đôi lần vô tình gặp gỡ, nhưng câu hỏi của em làm tôi thấy vui trong lòng, em vẫn nhận ra tôi.

  • Vừa về mấy hôm rồi, nay sinh nhật Thảo chúc mừng sinh nhật nhé.

Rồi với lấy 1 cốc bia đã được rót sẵn trên bàn tiến lại phía em.
Em nhìn tôi cười, 2 má lúm lại hiện ra trên khuân mặt, thật xinh đẹp, em vẫn vậy không có gì thay đổi nhiều lắm, chỉ khác ngày càng xinh đẹp hơn.......

Bắt đầu thấy mọi người lên tặng quà, tôi bỗng thấy hơi ngại vì tình cờ lạc vào một cái sinh nhật, tôi rút chiếc điện thoại ra nhắn ngay cho bà chị bán đồ lưu niệm ngay gần nhà.
“ chị lấy cho em 1 con gấu bông, rồi buộc cái nơ đẹp đẹp tí, chay ngay ra chỗ phòng hát....cho em luôn nhé”

“ Tầm bao tiền”

“ Không cần biết đẹp nhất cửa hàng chị là được, nhanh lên nhé “

Rồi tôi từ từ ra phía ngoài cửa phòng hát đứng đợi....
  • Mày có cần ghi thiệp không
  • Viết gì ?... , em chưa tặng thiệp bjo
  • Tặng người yêu à, ghi chữ anh yêu em vào cho nó sốc.
  • Điên bạn em thôi, mà sao vlz con gấu to thế?
  • Mày bảo lấy con đẹp nhất còn gì....cái thằng này
Móe không nghĩ tới bà ship cho con gấu to quá, cỡ bằng người tôi....tôi phân vân 1 lúc định bảo bà về đổi lại, vì tặng gấu to thế này có hơi ngại không nhỉ...trong đâu tôi hơi suy nghĩ 1 chút...rồi thì mất công mang tới rồi cứ vào tặng bừa đi..tôi nghĩ vậy...
Thanh toán tiền xong cũng viết vài chữ lên tấm thiệp chúc mừng tôi ôm con gấu trở lại phía phòng hát..

OOhhhhhhhhhhhhhh....tiếng ồ dài ngạc nhiên của mấy đứa trong phòng làm tôi thấy ngại....

  • Nay sinh nhật Thảo, Phong có món quà tặng chúc Thảo luôn luôn xinh đẹp tuổi 19.
Nói xong có chút cảm giác ngại ngùng hai tai tôi hơi đỏ, em quay sang nhìn tôi tay đón con gấu, cười tươi rồi ôm con gấu vào lòng...
  • Cảm ơn phong nhé, mà sao to thế ^^ .............nói xong em lại cười tít cả mắt, thả con gấu xuống em với lấy 2 cốc bia đưa về phía tôi.

Chúng tôi cạn hết cốc bia rồi lại bắt tay như phong tục, bàn tay em thon dài mềm mại khẽ chạm vào tay tôi...những kỷ niệm cái lần đầu gặp gỡ năm 16 cứ thế ùa về....

  • Phong có ngươi yêu chưa..... Một đứa bạn trong nhóm ngồi với cái Chi quay sang hỏi...

Tôi chưa kịp mở lời thì con Chi đã cất cao giọng...

  • Nó có rồi, vừa đi mấy ngày thăm người yêu bỏ bạn xong.....

Nó nói xong tôi cũng chỉ biết cười ngượng ngùng, mà đâu hay phía gần đó, một cô gái có tâm trạng dần thay đổi......

Sau những ngày nghỉ tôi lại vội xuống Thái Nguyện, để kịp cho mấy buổi học thực hành lái xe đường trường còn nốt 2 tháng nữa là thi nhận bằng.
Vác cái balo cùng đống đồ bố mẹ chuẩn bị cho thằng con đi học xa nhà, tôi đi dọc dẫy hành lang dài phòng trọ.
-- Anh ạ.

Tiếng chào lí nhí của 2 đứa lạ mặt.

  • Ừ mới, xuống à em.... tôi khẽ chào

  • Vâng ạ, bọn em mới xuống ôn chuẩn bị thi đại học.

  • Ừ anh tên Phong ở phòng cuối, có gì ở đây không quen cứ sang hỏi anh.
Lại một mùa thi đại học tới, thời gian thật nhanh, nhìn 2 đứa học sinh tôi lại nhớ đến hình anh của tôi năm ngoái, cùng tầm này, cũng câu nói như vậy với anh B, trong lòng bất giác cười, tôi lại nghĩ lại...và hình ảnh Trang Anh cứ thế lại hiện lên trong suy nghĩ.....1 năm rồi.

  • Thằng em, sao đen nhẻm thế...đâu tao xem nào thầy u gửi gì mà nhiều thế này.
Ông anh B với bộ quần áo gymer mồ hôi nhễ nhại , thấy còn thùng đồ ngoài cửa, tiện tay ông ôm vào cùng...

  • Có ít thịt, cá với rau xanh anh à,.......... à có cả Trâu gác bếp nhà em làm, tối anh em mình làm tí bia anh nhỉ.

  • Ô được đấy, tao là khoái cái món này, sau mày bảo mẹ mày làm dư dư ít, anh đặt mấy cân mang về biếu ông bà già ở nhà.

Tôi hôm chúng tôi làm bữa cơm, tuy có một số phòng về nghỉ lễ chưa lên, nhưng có mấy đứa em mới tới, cũng coi như lễ mừng liên hoan đón người của xóm trọ.
1h sáng hôm đó, dừng lại nơi con ngõ quen thuộc.....nhìn lại căn nhà với những ánh đèn đã tắt tư lâu....chắc anh phải quên em thôi hơn 1 năm đã qua rồi....tạm biệt em Trang Anh.

  • Chồng iu đang làm gì đó
Vẫn những tiếng nói ấm áp quen thuộc, Khanh Linh người yêu hiện tai của tôi, chắc hẳn sau những giây phút bên nhau, đã qua rất nhiều tháng khiến tôi càng thấy yêu em hơn, chúng tôi nhắn tin gọi điện với nhau cả ngày, ngày đó sim beeline vẫn còn tồn tại, với các gói đăng ký gọi điện với giá cước rẻ không thể ngờ, gần như cả ngày chúng tôi đều nghe thấy giọng nói của nhau. Tuy yêu xa nhưng tôi vẫn cảm nhận được tình yêu mãnh liệt đó. Tôi vẫn đi học và làm thêm, nhưng khác hơn tôi tìm thấy một niềm đam mê mới là nhiếp ảnh, thật tình cờ một ngày tôi nhận được một chiếc máy ảnh ông B không biết lôi đâu về, chắc khả năng khách cắm, ông vứt tôi sử dụng để chụp lại kỷ niệm 1 chuyến đi off tem ex của clb, chắc hẳn các bạn cũng nhớ con ex mẹ tôi thưởng lúc đỗ đại học, tôi cũng gia nhập club ex với ổng, tôi ngày đó biết gì về ảnh đâu, thế là tôi cũng loay hoay tìm tồi khắp các diễn đàn vnphoto...tìm tòi cách sử dụng, các bố cục cơ bản, các setup máy sao chụp cho đẹp....cứ thế dần dần tôi bị ngấm vào và sau những chuyến đi như thế tôi chở thành nhiếp ảnh gia lúc nào không hay.

Cũng tới tháng 11, trời đã chuyển đông, cái lạnh cắt da cắt thịt cũng đã tới, lại 1 mùa đông trong đời lại trôi qua và chắc hẳn các bạn cũng nhớ câu truyện phần 1 của tôi với tóc vàng hoe bắt đầu.....
............................
Sau khi chia tay tóc vàng hoe, trở lại khách sạn với những suy nghĩ về những chuyện vừa qua, tôi lại nghĩ tới em khánh Linh, đã gần 1 tháng chúng tôi nói chuyện với nhau ít hơn, các cuộc gọi thâu đêm đã không còn nữa, dường như tôi nhận thấy dường như có 1 cái gì đó khiên tôi và em bớt nồng cháy lại, chuyến đi về này mục đích của tôi là hâm nóng lại mối tình đó.
11h đêm....
“ Mai anh không phải vào nhà đâu, mai em ra Sơn La ở nhà bác có việc “
Tin nhắn của em làm tôi tỉnh giấc.

  • Thế mai anh lên Sơn La luôn nhé v

  • Vầng như em ở nhà bác, chắc mình gặp nhau 1 chút thôi anh nhé nhà có việc

  • Oki vợ ngủ đi mai còn đi đường, yêu vợ.

Tôi lại đợi tin nhắn của em nhắn lại nhưng không....màn đêm yên tính cứ thế trôi qua..tôi cũng thiếp đi lúc nào không hay trong sự chờ đợi.

Sáng hôm đó tôi nhớ ra đám bạn thân của tôi, hội thằng Hùng chúng nó đang học tại Đại Học Tây Bắc, tôi nhấc máy gọi chúng nó rồi cả đám lại rủ nhau tụ tập làm bữa..
Như kế hoạch trong đầu hơn 11h tôi gọi điện cho em thông báo đã đến Sơn La, em nhắn tôi địa chỉ chỗ em đang ở, bắt cuốc taxi ra gặp em vẫn có gì đó hồi hộp, cũng như một chút háo hức bởi đã gần 5 tháng chúng tôi xa nhau.
Tôi vẫn còn nhớ đó là 1 dậy trọ ngay sát trường Cao Đẳng Y Sơn La, em vẫn vậy vẫn xinh đẹp trong mắt tôi, mái tóc dài nâu, chiếc áo pháo trắng thoạt nhìn như thiên thần trong cái rét mùa đông,
Tôi tiến lại gần phía em dường như những tháng ngày xa cách, cũng khiến tôi rất nhớ em choàng tay ôm em vào lòng.
  • Nào chỗ đông người, người ta thấy bây giờ.
Em khẽ đẩy tôi ra, ánh mắt có chút gì đó khiến tôi cảm thấy hơi khác thường.
  • Em tới lúc mấy giờ, đi với ai thế.

  • Được một lúc rồi, em đi một mình thôi, tí em sang nhà bác bây giờ....

Tôi khẽ vuốt lên mái tóc, sợi mi khẽ rụng rơi trên khuân mặt...tôi nhẹ nhàng đưa tay xuống

  • Có cái gì ở dưới mắt này... nhẹ nhàng lấy sợi mi xg, lại đưa ánh mắt hướng về đôi mắt của em

Em khé cúi mặt xuống có chút gì khiến tôi cảm thấy tôi và em hơi xa lạ, ánh mắt em dường như có phần lảng tránh tôi..

  • Tí anh đi cùng em nhé, tôi khẽ hỏi .

  • Thôi nhà bác có việc mà, tí anh về luôn à?

Câu hỏi của em khiến tôi như chết lặng, có 1 cái cảm giác gì đó mất mát không quen thuộc, có thể các giác quan của tôi rất nhạy cảm và chính xác
em không vô vập như những ngày đầu, không còn chủ động trong những cái ôm, không còn nhưng lời hỏi thăm, qua câu hỏi tôi cảm thấy dường như em muốn đẩy tôi về một nơi nào đó khác.

  • Uhm, gặp em xong anh về luôn, tại nhớ em quá, muốn gặp 1 chút thôi.

  • Đi thôi Linh ơi không muộn.............tiếng một con bé dắt xe ra khỏi khu nhà trọ gọi Khánh Linh

Tôi nghiêng người ra xem, con bé chạc tuổi em, nó nhìn tôi rồi cũng cười chào, tôi gật nhẹ cái đầu, rồi lại nhìn về phía em.

  • Thôi em đi với bạn đã, không muộn mất, tí anh về cẩn thận nhé, có gì nhắn tin cho em.
Cứ thế em nhảy tót lên chiếc xe, tôi đứng lại trong con ngõ có chút gì đó tiếc nuối, trong phút giây đó tôi chỉ muốn ôm em 1 cái thật lâu, hẳn các bạn yêu xa ai cũng có giác đó, nhớ nhung, vui mừng ngày gặp lại....nhưng tôi lúc này có cái gì đó hụt hẫng......
..................
Bắt chiếc taxi quay lại phòng trọ bọn thằng Hùng, thôi thì tình yêu không tìm đến ta, ta lại tìm đến những tình bạn. Tính bụng mất công đi rồi, thì cả ngày hôm nay tôi sẽ say với chúng nó, sáng mai rồi mới về lại Hòa bình.
  • Anh về tới nhà chưa.
Tiếng nói của khánh Linh làm tôi vui trở lại, đã hơn 1 tháng đây là lần đâu tiên em chủ động gọi điện cho tôi, chúng tôi đã bỏ việc gọi điện mỗi phút mỗi ngày trong hơn 1 tháng qua.

  • Anh về tới nhà rồi, em đang bên nhà bác à.

  • Vâng, nay nhà bác có việc, anh đang làm gì đấy

  • Đang uống rượu với mấy thằng bạn thôi, em ăn cơm chưa, bao giờ em về nhà.

  • Em ăn rồi, anh uống ít thôi nhé, tí em về bây giờ, thế nhé uống ít thôi

Tôi kịp uhm một câu sau tiếng tắt điện thoại bên đâu bên kia, cảm giác lúc này thật khó tả. Có chút gì đó vui nhưng có 1 chút gì đó cảm giác xa cách. Như có linh cảm gì đó, tôi mượn điện thoại thằng Hùng, thử tìm nick ola của em, xem trên tường hình ảnh mới cập nhật của Khánh Linh, trong chiếc áo đôi với tôi chu môi chụp trước gương tại 1 căn phòng xa lạ, đầu óc tôi lúc đó có 1 dự cảm không lành, sao em lại chặn hình ảnh đó với tôi, sao những cập nhật mới nhất tôi không thấy, tôi gọi lại em thêm nhiều cuộc, nhưng không thấy trả lời, trong đầu lại nhiều suy nghĩ....
Rồi tôi lại tự chấn an thân, chắc em đang trên đường về không tiện nghe máy.....cất điện thoại tôi lại nâng chén rượu, quay lại bữa tiệc thằng hùng chuẩn bị đón tiếp tôi, có một số người bạn mới quen, tối đó tôi không nhớ mình đã uống bao nhiêu nữa, chỉ biết là đêm nay tôi muốn uống, uống thật nhiều.....

Hết tăng 1, thằng Hùng rủ cả bọn ra quán karaoke ngay ngã 3 trường giao lưu văn nghệ..

Hùng : thế nào tối nay vui không bạn, chịu khó lên thăm anh em nhé, đừng để phải nhắc.

Tôi : oke bạn, biết thế tao cũng học Tây Bắc cho gần chúng mày, dưới kia mỗi mình tao.

Tôi và Hùng trên chiếc Liberty đóng thẳng một mạch sang phía phòng hát.
.........................

Trợt bất giác tôi nhận ra 1 bóng dáng thân quen.

  • Dừng..dừng mày..... tôi đập tay vào vai thằng Hùng, dừng lại cách phòng hát vài bước chân.
Tôi đảo mắt, nhịn kỹ lại 1 lần nữa xem có phải vì rượu mà tôi hoa mắt hay không, nhưng không phải...tất cả tôi nhìn thấy trước mắt phút giây ấy là sự thật............đúng là em rồi...

Tôi như chết lặng giữa cơn gió cắt da cắt thịt của đêm mùa đông, cảm giác trái tim như bị bóp chặt lại bởi bàn tay của 1 ai đó, lần đầu tiên tôi bị cắm sừng.............
Em đang đứng cười đùa với đám bạn, bàn tay vẫn đang nắm chặt bàn tay của 1 thằng con trai xa lạ.
Tôi vội rút điện thoại gọi cho em, thấy em rút chiếc điện thoại ra, khẽ ấn tắt âm lượng rồi lại cho lại vào trong chiếc túi xách.....giây phút đó tôi đã nhận ra tất cả mọi chuyện, cách em lảng tránh tôi, nhưng cuộc gọi chỉ cố làm tròn nhiệm vụ, tình cảm nhạt dần, tôi cứ nghĩ do khoảng cách....nhưng giây phút này mọi thứ với tôi như sụp đổ ngay trước mặt........
Mày sẽ làm gì bây giờ bản thân tôi tự hỏi, nhảy vào và hỏi em........hay vào đánh cho thằng đang nắm tay em 1 trận....rất nhiều.... rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu.....
Nhưng với chút lý trí còn lại, sự tử tế của người đàn ông trong tôi phút cuối này vẫn dành cho em..
  • Sao thế mày
Tiếng thằng hùng gọi làm tôi thoát ra dòng suy nghĩ.
  • Đi đi mày, không có gì.
Nó bất giác nghi ngờ quay về hướng tôi vừa nhìn.

  • Ê ê...kia có phải cái con hôm hè về gặp đấy đúng không Phong...

Tôi im lặng , trong lòng vẫn có cái gì đó xiết chặt và nghẹn ứ nơi cổ họng............. tôi cố xua cua cánh tay bảo nó di chuyển, nó dương như biết được kết quả sau câu hỏi, nó quay mặt lại nhìn tôi cười khẩy

  • Mày tử tế quá rồi đấy Phong, đèo còn là mày của ngày xưa nữa rồi.

Rồi nó ném 1 anh mắt sắc lẹm về nơi em đang đứng, cười 1 nụ cười bất thiện.

  • Oke bạn nhé, không con này có con khác...rồi nó vít ga phóng đi....

Tôi ngồi đằng sau mà sống mũi cay cay, suy nghĩ lại tất cả mọi truyện sảy ra, có lúc tôi nghĩ hay do chính tôi sau khi làm chuyện đó với TVH khiến ông trời đối xử với tôi lại như vậy......Tôi lại nghĩ về Trang Anh, nghĩ về Khánh Linh....tại sao những người con gái tôi yêu, một ngày nào đó cũng sẽ rời xa tôi, không bằng cách này thì bằng cách khác...tôi thấy đắng cay, và chua chát trong lòng....
Lại nhớ đến câu nói “ sau này “ của Khánh Linh mà trái tim tôi như vỡ vun từng mành....
....................................
Thằng Hùng chở tôi ra một quán hát khác với mấy thằng bạn mới, nó bật hết các nắp bia trên két, rồi quay sang hô to với mấy thằng, “ nay bạn tao xg chơi, anh em tiếp nó hết mình cho tao “ rồi cứ thế tôi uống...đêm đó tôi uống rất nhiều...tôi muốn uống để quên đi tất cả mọi chuyện, để cơn say chôn vùi tất cả nhưng thứ tôi vừa thấy.....
..................................
Thằng Hùng cứ thế bắt hết thằng này rồi thằng khác vào tiếp tôi, rồi nó chuồn ra lúc nào không hay chỉ biết một lúc sau.....
Reng..reng...reng
Trong cơn mơ màng tôi rút chiếc điện thoai ra bấm nghe.

  • Anh ơi, em xin anh đấy, anh bảo người ta dừng tay đi anh....anh ra đây gặp em có được không anh....
Tiếng gọi van nài, cùng tiếng sụt sịt vang lên trong điện thoại.
Tôi cố tỉnh lại đưa điện thoại ra kiểm tra số gọi đến là ai, hóa ra là em cuối cùng em cũng gọi lại cho tôi.
  • Em xin anh đây...em biết em sai rồi mà anh...anh ra gặp em đi được không anh...


  • Còn gì để nói nữa à, hết rồi....

Trái tim tôi lại đập nhanh hơn, cảm giác nóng phừng phừng tư cơ thể, đảo mắt một vòng lại phòng hát tôi không thấy thằng Hùng đâu nên cũng đoán ra mọi chuyện.

  • Em xin anh đấy anh à....

Tiếng khóc của em càng làm tôi thấy chua chát hơn............... người con gái tôi yêu đang van xin cho 1 thằng nào đó......không biết có đọc giả nào từng giống tôi chưa, cảm giác lúc đó thật cay đắng đến tột cùng...........

  • Từ nay về sau, coi như mình chưa từng quen đi, thế nhé.

Tôi nói xong ngắt điện thoại. Gọi lại luôn cho thằng Hùng.

  • Bạn đang đâu đấy, về thôi, đủ rồi

  • Bạn cứ vui đi, dkm mấy con chó này cứ để tôi...( rồi bên đầu máy bên kia vẫn nhưng câu, dm mày bật........chúng mày gọi được ai thì gọi nhanh mẹ lên bố mày chờ.....cứ thế vang lên )

Tôi nghe thấy vậy liền hét lên thật lớn.

  • Dkm mày về đây, tao bảo đủ rồi....

Nó nghe xong “ ừ rồi “ một cái cúp máy.

Lại thấy nhưng dòng tin nhắn đến từ em, em nhắn rất nhiều .nhưng thứ tôi có thể đọc được lúc này nhiều nhất là 2 từ xin lỗi, tôi rút chiếc sim ra khỏi chiếc điện thoại ném vào một góc phòng, tôi nhìn mơ hồ vào đám bạn đang uốn éo cùng mấy con tay vin được gọi tới, trong lòng cay đắng, dkm đàn bà....”từ ngày hôm nay sẽ đéo một lần nào tôi cho phép bản thân dành tình cảm quá nhiều, cho một người con gái nào hết”.....trong đầu tôi nghĩ vậy, và từ phút giây đó cũng khiến bản thân tôi về sau này, trở thành một còn người khác hơn trong tình yêu.
.............
( Còn tiếp )

P/s: xl anh em tối qua viết gần xong rồi mà đến đoạn biết mình bị cắm sừng, dkm ký ức nó cứ ùa về làm cay dái quá đéo muốn viết tiếp, cả đêm cũng đéo ngủ được, mãi sáng mới cập nhật được cho anh em, anh em thông cảm , và cho tao ít bình luận để có thêm động lực tiếp tục câu chuyện , cảm ơn anh em đã động viên và ủng hộ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

khonganchoi

Yếu sinh lý
Cập nhật mới đây, cập nhật mới đây
.............
Sau đó tôi cũng không nhớ được ngày hôm ấy đã quan hệ thêm với em biết bao lần nữa, chỉ biết chắc cả cuộc đời này đó là lần nhiều nhất, lâu nhất của tôi.
Kết thúc sau 2 ngày đi chơi tại TP. Sơn La, tôi đưa em về nhà, chào tạm biệt gia đình em và hẹn một ngày nghỉ lễ gần nhất sẽ lại vào chơi....
Suốt chặng đường dài, tôi vẫn nghĩ về em về mọi chuyện diễn ra mấy ngày qua, với tôi tất cả mọi thứ đều trôi qua quá nhanh, và đặc biệt hơn trong trái tim tôi lúc này đã có sự thay đổi....có lẽ tôi đã yêu em thật rồi....
Vừa cho chiếc xe vào cổng sau một chặng đường dài, tôi định đóng cái cổng lại tính tranh thủ lên nhà làm giấc sau chuyên đi mệt mỏi...
  • Thằng cứt..về rồi à.
tiếng thằng Hùng ngoài công tay xách cái cần câu dài, thấy tôi nó dừng xe gọi.

  • vừa về xong mệt vl

Hùng: Tối sang nhà tao làm bữa, nay bọn tao đi câu được mấy con trắm đen to vl....

Tôi: Mệt quá, hay để mai đi tao vừa về.

Hùng: Mai có mà ươn hết cá à, mổ ăn luôn mới ngon, tao gọi đội mình rồi..thế nhé tí sang sớm tao về làm cá đã.

Nó không cho tôi cơ hội từ chối, cứ thể phóng xe đi trong tiếng xé gió..
tôi quay vào nhà cất cái balo rồi cũng chui vào nhà tắm, sau một chặng hành trình dài trong cái nắng hè và bụi, da người tôi cháy xạm lại....
Reng...reng...reng..........
  • Thằng loz chết đâu rồi...... bố có cần con sang khiêng bố đi hốc không......tiếng thằng Hùng vang lên trong điện thoại

  • Đây đây ngoài cổng rồi......tôi uể oải trả lời rồi tắt cái điện thoại, cũng đã gần 6h30
Sau giấc ngủ tôi cũng đã thấy người bớt mệt hợn, vơ vội cái chùm chìa khóa lao ngay sang nhà thằng bạn.

Anh ạ....anh Phong mới về ạ....sang muộn thế anh....bạn à....... vừa vào đến cổng mấy người anh em của tôi đã nhiệt tình chào đón, chắc hẳn đã quá lâu tôi chưa về nhà.........., hồi còn đi học, chúng tôi tập hợp được hơn 40 anh em, lập thành 1 hội chơi rất thân vơi nhau, nên những ngày đi học từ cấp 2 đến cấp 3 chưa một ai giám va trạm.....có thể sau này, tôi sẽ viết những câu chuyện lúc nhỏ hơn của mình nó cũng rất hay, nhưng bây giờ chúng ta đang trong một câu chuyện khác...... Sau 1 trận nhậu tới bến những cái ôm thật chặt, những cái bắt tay thắm tình đoàn kết, chúng tôi đã ngà ngà say, một số thằng xin phép về trước cơ bản nhà cũng xa trong bản...còn lại hơn 20 mạng chúng tôi lại di chuyển tới quán hát lớn nhất của thị trấn tiếp tục vui tăng 2, cứ thế trong tiếng nhạc sập sình những tiếng bật nắp bia vang lên, ngày đó cần sa hay trên tôi còn gọi là Tài Mà cũng phổ biến cuốn vài điếu mấy thằng trong tổ nghẹo bắt đầu chia nhau ra hút...vì cũng quá lâu tôi chưa về, dường như nhưng lời ông B đã ám sâu vào tâm trí tôi,
“ Mày ở đây làm gì cũng được có anh gánh, nhưng mày động vào mấy cái đó thì không phải anh em của anh “
lời căn dặn của ông B sau mỗi lần tôi đi khuya về với hội anh Dũng cứ thế văng vẳng trong đầu, tôi từ chối rồi tính ra ngoài quầy pha chế hít thở..mở cái cửa phòng hát...

  • Anh Phong..anh mới về à...
tiếng nói của 1 thằng choai choai tóc đỏ, đang từ phòng bên cạnh bước ra, làm tôi ngoái đầu lại...
  • Ờ anh mới về....
Tôi nhíu cặp mắt nhìn về phía nó như muốn nhớ lại, khuân mặt rất quen mà tên thì trong phút trốc tôi bị quên đi mất.

  • Em Minh đây ....anh sang phòng em chơi, có hội chị Chi lớp anh với mấy chị cùng khóa nữa bên này này.....


Sau khi cái tên được nhắc lại, tôi cũng nhận ra thằng cu em ngày nào học lớp 9 lẽo đẽo đi theo các anh bắn bi-a, chắc độ tuổi dậy thì mới gần 1 năm không gặp mà đã nhìn cao lớn hẳn..

  • Oke... oke

Tôi gật đầu đồng ý, khoác cái vai nó rồi cũng sang căn phòng bên cạnh.

  • Á ty đi đâu mấy hôm giờ mới thấy mặt....tiếng con Chi bạn thân réo lên.

  • Mấy hôm này người ta có việc, mà lẫy sao không sang thằng Hùng.

  • Nay sinh nhật Thảo, ngta hẹn trước rồi..
Đảo mắt xung quanh phòng hát được bài trí rất đẹp, những trùm bóng bay, hàng chữ happy birthday cùng chiếc bánh gato được bày trên một chiếc bàn nhỏ...

Sau nhưng cái bắt tay , một số đứa trong phòng tôi biết, một số chưa gặp bao giờ cũng tiến lại phía tôi làm quen.. ...............Bỗng điện tắt... cả phòng im lặng đẩy cửa vào một cô bé cao, trong bộ váy trắng đang được bịt mắt dẫn vào...Là Thảo chủ nhân của bữa tiệc này......
Rồi bài hát trường tồn của Phan Đình Tùng được bật lên, tiếng pháo nổ cùng những lời chúc sinh nhật....tôi ngồi một góc trong phòng lặng lẽ nhìn ...là em............
Cô gái năm 16 tuổi tôi cũng thầm thích....cũng tại quán hát này.....tôi gặp em trong 1 dịp liên hoan, em bằng tuổi tôi nhưng lại khác lớp, ngày đó vì số lượng học sinh nhiều, trường chia ra làm lớp sáng và lớp chiều để thay ca nhau học, tôi học lớp sáng còn em học lớp buổi chiều, thế nên cơ hội gặp nhau cũng không có, chỉ dịp liên hoan đó vô tình gặp mặt, nhưng ấn tượng về một cô gái lúc nào cũng nở nụ cười trên môi làm tôi khá ấn tượng, vẻ ngoài cao với nước da trắng, mái tóc lúc nào cũng được búi gọi cao trên đầu, đặc biệt 2 má lúm đồng tiền trên má , làm khuân mặt em lúc nào cũng thấy đáng yêu hơn bao giờ hết.......tôi nhớ trong cơn say dịp liên hoan đó, tôi nhất quyết đòi đèo em về bằng được...nghĩ lại mà tự nhiên có cảm giác ngại ngùng và buồn cười khó tả....
Sau màn thổi nến, ánh điện lại được bật lên....tôi vẫn ngồi chỗ cũ tay cầm cốc bia trong màn giao lưu làm quen với mấy đứa mới gặp, rồi 2 ánh mắt lâu ngày không gặp lại vô tình tìm tới nhau, em thấy tôi thì cũng khá ngạc nhiên..

  • Phong à về bao giờ thế.
Dù chỉ có đôi lần vô tình gặp gỡ, nhưng câu hỏi của em làm tôi thấy vui trong lòng, em vẫn nhận ra tôi.

  • Vừa về mấy hôm rồi, nay sinh nhật Thảo chúc mừng sinh nhật nhé.

Rồi với lấy 1 cốc bia đã được rót sẵn trên bàn tiến lại phía em.
Em nhìn tôi cười, 2 má lúm lại hiện ra trên khuân mặt, thật xinh đẹp, em vẫn vậy không có gì thay đổi nhiều lắm, chỉ khác ngày càng xinh đẹp hơn.......

Bắt đầu thấy mọi người lên tặng quà, tôi bỗng thấy hơi ngại vì tình cờ lạc vào một cái sinh nhật, tôi rút chiếc điện thoại ra nhắn ngay cho bà chị bán đồ lưu niệm ngay gần nhà.
“ chị lấy cho em 1 con gấu bông, rồi buộc cái nơ đẹp đẹp tí, chay ngay ra chỗ phòng hát....cho em luôn nhé”

“ Tầm bao tiền”

“ Không cần biết đẹp nhất cửa hàng chị là được, nhanh lên nhé “

Rồi tôi từ từ ra phía ngoài cửa phòng hát đứng đợi....
  • Mày có cần ghi thiệp không
  • Viết gì ?... , em chưa tặng thiệp bjo
  • Tặng người yêu à, ghi chữ anh yêu em vào cho nó sốc.
  • Điên bạn em thôi, mà sao vlz con gấu to thế?
  • Mày bảo lấy con đẹp nhất còn gì....cái thằng này
Móe không nghĩ tới bà ship cho con gấu to quá, cỡ bằng người tôi....tôi phân vân 1 lúc định bảo bà về đổi lại, vì tặng gấu to thế này có hơi ngại không nhỉ...trong đâu tôi hơi suy nghĩ 1 chút...rồi thì mất công mang tới rồi cứ vào tặng bừa đi..tôi nghĩ vậy...
Thanh toán tiền xong cũng viết vài chữ lên tấm thiệp chúc mừng tôi ôm con gấu trở lại phía phòng hát..

OOhhhhhhhhhhhhhh....tiếng ồ dài ngạc nhiên của mấy đứa trong phòng làm tôi thấy ngại....

  • Nay sinh nhật Thảo, Phong có món quà tặng chúc Thảo luôn luôn xinh đẹp tuổi 19.
Nói xong có chút cảm giác ngại ngùng hai tai tôi hơi đỏ, em quay sang nhìn tôi tay đón con gấu, cười tươi rồi ôm con gấu vào lòng...
  • Cảm ơn phong nhé, mà sao to thế ^^ .............nói xong em lại cười tít cả mắt, thả con gấu xuống em với lấy 2 cốc bia đưa về phía tôi.

Chúng tôi cạn hết cốc bia rồi lại bắt tay như phong tục, bàn tay em thon dài mềm mại khẽ chạm vào tay tôi...những kỷ niệm cái lần đầu gặp gỡ năm 16 cứ thế ùa về....

  • Phong có ngươi yêu chưa..... Một đứa bạn trong nhóm ngồi với cái Chi quay sang hỏi...

Tôi chưa kịp mở lời thì con Chi đã cất cao giọng...

  • Nó có rồi, vừa đi mấy ngày thăm người yêu bỏ bạn xong.....

Nó nói xong tôi cũng chỉ biết cười ngượng ngùng, mà đâu hay phía gần đó, một cô gái có tâm trạng dần thay đổi......

Sau những ngày nghỉ tôi lại vội xuống Thái Nguyện, để kịp cho mấy buổi học thực hành lái xe đường trường còn nốt 2 tháng nữa là thi nhận bằng.
Vác cái balo cùng đống đồ bố mẹ chuẩn bị cho thằng con đi học xa nhà, tôi đi dọc dẫy hành lang dài phòng trọ.
-- Anh ạ.

Tiếng chào lí nhí của 2 đứa lạ mặt.

  • Ừ mới, xuống à em.... tôi khẽ chào

  • Vâng ạ, bọn em mới xuống ôn chuẩn bị thi đại học.

  • Ừ anh tên Phong ở phòng cuối, có gì ở đây không quen cứ sang hỏi anh.
Lại một mùa thi đại học tới, thời gian thật nhanh, nhìn 2 đứa học sinh tôi lại nhớ đến hình anh của tôi năm ngoái, cùng tầm này, cũng câu nói như vậy với anh B, trong lòng bất giác cười, tôi lại nghĩ lại...và hình ảnh Trang Anh cứ thế lại hiện lên trong suy nghĩ.....1 năm rồi.

  • Thằng em, sao đen nhẻm thế...đâu tao xem nào thầy u gửi gì mà nhiều thế này.
Ông anh B với bộ quần áo gymer mồ hôi nhễ nhại , thấy còn thùng đồ ngoài cửa, tiện tay ông ôm vào cùng...

  • Có ít thịt, cá với rau xanh anh à,.......... à có cả Trâu gác bếp nhà em làm, tối anh em mình làm tí bia anh nhỉ.

  • Ô được đấy, tao là khoái cái món này, sau mày bảo mẹ mày làm dư dư ít, anh đặt mấy cân mang về biếu ông bà già ở nhà.

Tôi hôm chúng tôi làm bữa cơm, tuy có một số phòng về nghỉ lễ chưa lên, nhưng có mấy đứa em mới tới, cũng coi như lễ mừng liên hoan đón người của xóm trọ.
1h sáng hôm đó, dừng lại nơi con ngõ quen thuộc.....nhìn lại căn nhà với những ánh đèn đã tắt tư lâu....chắc anh phải quên em thôi hơn 1 năm đã qua rồi....tạm biệt em Trang Anh.

  • Chồng iu đang làm gì đó
Vẫn những tiếng nói ấm áp quen thuộc, Khanh Linh người yêu hiện tai của tôi, chắc hẳn sau những giây phút bên nhau, đã qua rất nhiều tháng khiến tôi càng thấy yêu em hơn, chúng tôi nhắn tin gọi điện với nhau cả ngày, ngày đó sim beeline vẫn còn tồn tại, với các gói đăng ký gọi điện với giá cước rẻ không thể ngờ, gần như cả ngày chúng tôi đều nghe thấy giọng nói của nhau. Tuy yêu xa nhưng tôi vẫn cảm nhận được tình yêu mãnh liệt đó. Tôi vẫn đi học và làm thêm, nhưng khác hơn tôi tìm thấy một niềm đam mê mới là nhiếp ảnh, thật tình cờ một ngày tôi nhận được một chiếc máy ảnh ông B không biết lôi đâu về, chắc khả năng khách cắm, ông vứt tôi sử dụng để chụp lại kỷ niệm 1 chuyến đi off tem ex của clb, chắc hẳn các bạn cũng nhớ con ex mẹ tôi thưởng lúc đỗ đại học, tôi cũng gia nhập club ex với ổng, tôi ngày đó biết gì về ảnh đâu, thế là tôi cũng loay hoay tìm tồi khắp các diễn đàn vnphoto...tìm tòi cách sử dụng, các bố cục cơ bản, các setup máy sao chụp cho đẹp....cứ thế dần dần tôi bị ngấm vào và sau những chuyến đi như thế tôi chở thành nhiếp ảnh gia lúc nào không hay.

Cũng tới tháng 11, trời đã chuyển đông, cái lạnh cắt da cắt thịt cũng đã tới, lại 1 mùa đông trong đời lại trôi qua và chắc hẳn các bạn cũng nhớ câu truyện phần 1 của tôi với tóc vàng hoe bắt đầu.....
............................
Sau khi chia tay tóc vàng hoe, trở lại khách sạn với những suy nghĩ về những chuyện vừa qua, tôi lại nghĩ tới em khánh Linh, đã gần 1 tháng chúng tôi nói chuyện với nhau ít hơn, các cuộc gọi thâu đêm đã không còn nữa, dường như tôi nhận thấy dường như có 1 cái gì đó khiên tôi và em bớt nồng cháy lại, chuyến đi về này mục đích của tôi là hâm nóng lại mối tình đó.
11h đêm....
“ Mai anh không phải vào nhà đâu, mai em ra Sơn La ở nhà bác có việc “
Tin nhắn của em làm tôi tỉnh giấc.

  • Thế mai anh lên Sơn La luôn nhé v

  • Vầng như em ở nhà bác, chắc mình gặp nhau 1 chút thôi anh nhé nhà có việc

  • Oki vợ ngủ đi mai còn đi đường, yêu vợ.

Tôi lại đợi tin nhắn của em nhắn lại nhưng không....màn đêm yên tính cứ thế trôi qua..tôi cũng thiếp đi lúc nào không hay trong sự chờ đợi.

Sáng hôm đó tôi nhớ ra đám bạn thân của tôi, hội thằng Hùng chúng nó đang học tại Đại Học Tây Bắc, tôi nhấc máy gọi chúng nó rồi cả đám lại rủ nhau tụ tập làm bữa..
Như kế hoạch trong đầu hơn 11h tôi gọi điện cho em thông báo đã đến Sơn La, em nhắn tôi địa chỉ chỗ em đang ở, bắt cuốc taxi ra gặp em vẫn có gì đó hồi hộp, cũng như một chút háo hức bởi đã gần 5 tháng chúng tôi xa nhau.
Tôi vẫn còn nhớ đó là 1 dậy trọ ngay sát trường Cao Đẳng Y Sơn La, em vẫn vậy vẫn xinh đẹp trong mắt tôi, mái tóc dài nâu, chiếc áo pháo trắng thoạt nhìn như thiên thần trong cái rét mùa đông,
Tôi tiến lại gần phía em dường như những tháng ngày xa cách, cũng khiến tôi rất nhớ em choàng tay ôm em vào lòng.
  • Nào chỗ đông người, người ta thấy bây giờ.
Em khẽ đẩy tôi ra, ánh mắt có chút gì đó khiến tôi cảm thấy hơi khác thường.
  • Em tới lúc mấy giờ, đi với ai thế.

  • Được một lúc rồi, em đi một mình thôi, tí em sang nhà bác bây giờ....

Tôi khẽ vuốt lên mái tóc, sợi mi khẽ rụng rơi trên khuân mặt...tôi nhẹ nhàng đưa tay xuống

  • Có cái gì ở dưới mắt này... nhẹ nhàng lấy sợi mi xg, lại đưa ánh mắt hướng về đôi mắt của em

Em khé cúi mặt xuống có chút gì khiến tôi cảm thấy tôi và em hơi xa lạ, ánh mắt em dường như có phần lảng tránh tôi..

  • Tí anh đi cùng em nhé, tôi khẽ hỏi .

  • Thôi nhà bác có việc mà, tí anh về luôn à?

Câu hỏi của em khiến tôi như chết lặng, có 1 cái cảm giác gì đó mất mát không quen thuộc, có thể các giác quan của tôi rất nhạy cảm và chính xác
em không vô vập như những ngày đầu, không còn chủ động trong những cái ôm, không còn nhưng lời hỏi thăm, qua câu hỏi tôi cảm thấy dường như em muốn đẩy tôi về một nơi nào đó khác.

  • Uhm, gặp em xong anh về luôn, tại nhớ em quá, muốn gặp 1 chút thôi.

  • Đi thôi Linh ơi không muộn.............tiếng một con bé dắt xe ra khỏi khu nhà trọ gọi Khánh Linh

Tôi nghiêng người ra xem, con bé chạc tuổi em, nó nhìn tôi rồi cũng cười chào, tôi gật nhẹ cái đầu, rồi lại nhìn về phía em.

  • Thôi em đi với bạn đã, không muộn mất, tí anh về cẩn thận nhé, có gì nhắn tin cho em.
Cứ thế em nhảy tót lên chiếc xe, tôi đứng lại trong con ngõ có chút gì đó tiếc nuối, trong phút giây đó tôi chỉ muốn ôm em 1 cái thật lâu, hẳn các bạn yêu xa ai cũng có giác đó, nhớ nhung, vui mừng ngày gặp lại....nhưng tôi lúc này có cái gì đó hụt hẫng......
..................
Bắt chiếc taxi quay lại phòng trọ bọn thằng Hùng, thôi thì tình yêu không tìm đến ta tai lại tìm đến những tình bạn. Tính bụng mất công đi rồi, thì cả ngày hôm nay tôi sẽ say với chúng nó, sáng mai rồi mới về lại Hòa bình.
  • Anh về tới nhà chưa.
Tiếng nói của khánh Linh làm tôi vui trở lại, đã hơn 1 tháng đây là lần đâu tiên em chủ động gọi điện cho tôi, chúng tôi đã bỏ việc gọi điện mỗi phút mỗi ngày trong hơn 1 tháng qua.

  • Anh về tới nhà rồi, em đang bên nhà bác à.

  • Vâng, nay nhà bác có việc, anh đang làm gì đấy

  • Đang uống rượu với mấy thằng bạn thôi, em ăn cơm chưa, bao giờ em về nhà.

  • Em ăn rồi, anh uống ít thôi nhé, tí em về bây giờ, thế nhé uống ít thôi

Tôi kịp uhm một câu sau tiếng tắt điện thoại bên đâu bên kia, cảm giác lúc này thật khó tả. Có chút gì đó vui nhưng có 1 chút gì đó cảm giác xa cách. Như có linh cảm gì đó, tôi mượn điện thoại thằng Hùng, thử tìm nick ola của em, xem trên tường hình ảnh mới cập nhật của Khánh Linh, trong chiếc áo đôi với tôi chu môi chụp trước gương tại 1 căn phòng xa lạ, đầu óc tôi lúc đó có 1 dự cảm không lành, sao em lại chặn hình ảnh đó với tôi, sao những cập nhật mới nhất tôi không thấy, tôi gọi lại em thêm nhiều cuộc, nhưng không thấy trả lời, trong đầu lại nhiều suy nghĩ....
Rồi tôi lại tự chấn an thân, chắc em đang trên đường về không tiện nghe máy.....cất điện thoại tôi lại nâng chén rượu, quay lại bữa tiệc thằng hùng chuẩn bị đón tiếp tôi, có một số người bạn mới quen, tối đó tôi không nhớ mình đã uống bao nhiêu nữa, chỉ biết là đêm nay tôi muốn uống, uống thật nhiều.....

Hết tăng 1, thằng Hùng rủ cả bọn ra quán karaoke ngay ngã 3 trường giao lưu văn nghệ..

Hùng : thế nào tối nay vui không bạn, chịu khó lên thăm anh em nhé, đừng để phải nhắc.

Tôi : oke bạn, biết thế tao cũng học Tây Bắc cho gần chúng mày, dưới kia mỗi mình tao.

Tôi và Hùng trên chiếc Liberty đóng thẳng một mạch sang phía phòng hát.
.........................

Trợt bất giác tôi nhận ra 1 bóng dáng thân quen.

  • Dừng..dừng mày..... tôi đập tay vào vai thằng Hùng, dừng lại cách phòng hát vài bước chân.
Tôi đảo mắt, nhịn kỹ lại 1 lần nữa xem có phải vì rượu mà tôi hoa mắt hay không, nhưng không phải...tất cả tôi nhìn thấy trước mắt phút giây ấy là sự thật............đúng là em rồi...

Tôi như chết lặng giữa cơn gió cắt da cắt thịt của đêm mùa đông, cảm giác trái tim như bị bóp chặt lại bởi bàn tay của 1 ai đó, lần đầu tiên tôi bị cắm sừng.............
Em đang đứng cười đùa với đám bạn, bàn tay vẫn đang nắm chặt bàn tay của 1 thằng con trai xa lạ.
Tôi vội rút điện thoại gọi cho em, thấy em rút chiếc điện thoại ra, khẽ ấn tắt âm lượng rồi lại cho lại vào trong chiếc túi xách.....giây phút đó tôi đã nhận ra tất cả mọi chuyện, cách em lảng tránh tôi, nhưng cuộc gọi chỉ cố làm tròn nhiệm vụ, tình cảm nhạt dần, tôi cứ nghĩ do khoảng cách....nhưng giây phút này mọi thứ với tôi như sụp đổ ngay trước mặt........
Mày sẽ làm gì bây giờ bản thân tôi tự hỏi, nhảy vào và hỏi em........hay vào đánh cho thằng đang nắm tay em 1 trận....rất nhiều.... rất nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu.....
Nhưng với chút lý trí còn lại, sự tử tế của người đàn ông trong tôi phút cuối này vẫn dành cho em..
  • Sao thế mày
Tiếng thằng hùng gọi làm tôi thoát ra dòng suy nghĩ.
  • Đi đi mày, không có gì.
Nó bất giác nghi ngờ quay về hướng tôi vừa nhìn.

  • Ê ê...kia có phải cái con hôm hè về gặp đấy đúng không Phong...

Tôi im lặng , trong lòng vẫn có cái gì đó xiết chặt và nghẹn ứ nơi cổ họng............. tôi cố xua cua cánh tay bảo nó di chuyển, nó dương như biết được kết quả sau câu hỏi, nó quay mặt lại nhìn tôi cười khẩy

  • Mày tử tế quá rồi đấy Phong, đèo còn là mày của ngày xưa nữa rồi.

Rồi nó ném 1 anh mất sắc lẹm về nơi em đang đứng, cười 1 nụ cười bất thiện.

  • Oke bạn nhé, không con này có con khác...rồi nó vít ga phóng đi....

Tôi ngồi đằng sau mà sống mũi cay cay, suy nghĩ lại tất cả mọi truyện sảy ra, có lúc tôi nghĩ hay do chính tôi sau khi làm chuyện đó với TVH khiến ông trời đối xử với tôi lại như vậy......Tôi lại nghĩ về Trang Anh, nghĩ về Khánh Linh....tại sao những người con gái tôi yêu, một ngày nào đó cũng sẽ rời xa tôi, không bằng cách này thì bằng cách khác...tôi thấy đắng cay, và chua chát trong lòng....
Lại nhớ đến câu nói “ sau này “ của Khánh Linh mà trái tim tôi như vỡ vun từng mành....
....................................
Thằng Hùng chở tôi ra một quán hát khác với mấy thằng bạn mới, nó bật hết các nắp bia trên két, rồi quay sang hô to với mấy thằng, “ nay bạn tao xg chơi, anh em tiếp nó hết mình cho tao “ rồi cứ thế tôi uống...đêm đó tôi uống rất nhiều...tôi muốn uống để quên đi tất cả mọi chuyện, để cơn say trôn vùi tất cả nhưng thứ tôi vừa thấy.....
..................................
Thằng Hùng cứ thế bắt hết thằng này rồi thằng khác vào tiếp tôi, rồi nó chuồn ra lúc nào không hay chỉ biết một lúc sau.....
Reng..reng...reng
Trong cơn mơ màng tôi rút chiếc điện thoai ra bấm nghe.

  • Anh ơi, em xin anh đấy, anh bảo người ta dừng tay đi anh....anh ra đây gặp em có được không anh....
Tiếng gọi van nài, cùng tiếng sụt sịt vang lên trong điện thoại.
Tôi cố tỉnh lại đưa điện thoại ra kiểm tra số gọi đến là ai, hóa ra là em cuối cùng em cũng gọi lại cho tôi.
  • Em xin anh đây...em biết em sai rồi mà anh...anh ra gặp em đi được không anh...


  • Còn gì để nói nữa à, hết rồi....

Trái tim tôi lại đập nhanh hơn, cảm giác nóng phừng phừng tư cơ thể, đảo mắt một vòng lại phòng hát tôi không thấy thằng Hùng đâu nên cũng đoán ra mọi chuyện.

  • Em xin anh đấy anh à....

Tiếng khóc của em càng làm tôi thấy chua chát hơn............... người con gái tôi yêu đang van xin cho 1 thằng nào đó......không biết có đọc giả nào từng giống tôi chưa, cảm giác lúc đó thật cay đắng đến tột cùng...........

  • Từ nay về sau, coi như mình chưa từng quen đi, thế nhé.

Tôi nói xong ngắt điện thoại. Gọi lại luôn cho thằng Hùng.

  • Bạn đang đâu đấy, về thôi, đủ rồi

  • Bạn cứ vui đi, dkm mấy con chó này cứ để tôi...( rồi bên đầu máy bên kia vẫn nhưng câu, dm mày bật........chúng mày gọi được ai thì gọi nhanh mẹ lên bố mày chờ.....cứ thế vang lên )

Tôi nghe thấy vậy liền hét lên thật lớn.

  • Dkm mày về đây, tao bảo đủ rồi....

Nó nghe xong “ ừ rồi “ một cái cúp máy.

Lại thấy nhưng dòng tin nhắn đến từ em, em nhắn rất nhiều .nhưng thứ tôi có thể đọc được lúc này nhiều nhất là 2 từ xin lỗi, tôi rút chiếc sim ra khỏi chiếc điện thoại ném vào một góc phòng, tôi nhìn mơ hồ vào đám bạn đang uốn éo cùng mấy con tay vin được gọi tới, trong lòng cay đắng, dkm đàn bà....”từ ngày hôm nay sẽ đéo một lần nào tôi cho phép bản thân dành tình cảm quá nhiều, cho một người con gái nào hết”.....trong đầu tôi nghĩ vậy, và từ phút giây đó cũng khiến bản thân tôi về sau này, trở thành một còn người khác hơn trong tình yêu.
.............
( Còn tiếp )

P/s: xl anh em tối qua viết gần xong rồi mà đến đoạn biết mình bị cắm sừng, dkm ký ức nó cứ ùa về làm cay dái quá đéo muốn viết nữa, cả đêm cũng đéo ngủ được, mãi sáng mới cập nhật được cho anh em, anh em thông cảm , và cho tao ít bình luận để có thêm động lực tiếp tục câu chuyện , cảm ơn anh em đã động viên và ủng hộ.
Lìn, m lên bài lúc ta đang đi làm. Méo đọc hết được. Đang vẽ mà lên bài thế này chết ta luôn. Chán cho ông bạn chọn giờ quá đi.😀😀😀
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Lìn, m lên bài lúc ta đang đi làm. Méo đọc hết được. Đang vẽ mà lên bài thế này chết ta luôn. Chán cho ông bạn chọn giờ quá đi.😀😀😀
xin lỗi bạn, dkm tối qua nghĩ lại mà cảm xúc quá, tôi lên mẹ giường luôn, vừa với dậy viết nốt rồi đăng luôn phục vụ anh em, không ấy thì tối về bạn đắp chăn mà đọc đi không phải vội :v
 
Bên trên