• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thời sự Truyện cuộc đời tao.

hunlun

Yếu sinh lý
Chào buổi chiều, tao lại mời các bạn tiếp tục hành trình câu truyện của tôi, vui vẻ để lại cmt và nhớ like để chở thành fan cứng của tao nhé
.............................
Tôi tìm tới quán cắt tóc quen của trên thị trấn, nhuộm cắt lại quả đầu cho ngon nghẻ đón tết, tiện qua chỗ ông chú Vĩnh biếu ông chú mấy gói chè Thái Nguyên để ở kho uống tết, rồi tạt té qua nhà mấy đứa bạn xem tình hình tối nay đi đâu không.

  • Mẹ ơi anh Phong lại nhuộm tóc rồi... tiếng con em hét lên khi thấy tôi về.

Mẹ tôi tay cầm đôi đũa đi từ bếp ra, miệng cười nhìn thằng con với quả đầu mới.

  • Mới để đen được mấy tháng lại nhuộm, cẩn thận sau này rụng hết tóc.

Tôi cười cười dương như tôi đã quá quen với câu nói đó, con em thì lại bắt đầu phụng phịu cái mặt, miệng lại mè nheo.

  • Anh Phong nhuộm lại rồi, hay mẹ cũng cho con nhuôm chơi tết đi, màu nâu tối tối thôi cũng được...đi mẹ......

  • Tí bố mày về hỏi bố mày ý, mẹ chịu....

Rồi mẹ tôi cười cười lại quay lại trong bếp vì đang nấu dở bữa cơm tối, cũng như tránh con em đang kêu ca đằng sau.

Cả tối đó nó bám cánh tay tôi năn nỉ, xin tôi lúc tối góp thêm tí miệng bảo bố cho nó nhuộm mái tóc.
Tối hôm đó, bố tôi vẫn đang trong dư âm men rượu của buổi sáng tổng kết, nên còn vui lắm, nhờ công của tôi và mẹ cuối cùng con bé sau nhiều năm mơ ước, cũng được nhuộm một màu tóc nó thích, đang cao hứng bố tôi còn đưa cho nó hơn 7 triệu, bắt tôi chiều mai đưa nó đi làm tóc với mua quần áo tết cho nó. Tôi đoán nó háo hức cả đêm trả ngủ, nên sáng hôm sau nó dậy sớm lắm, lại còn đòi đi chợ mua cá vàng với mẹ tôi.

  • Cơn xong chưa bạn, lên thị trấn làm vòng không ban, có cả cái Chi, Hà, Huy... này chúng nó về hết rồi này
Tiếng thằng Hùng trong điện thoại, sau khi tôi vừa ra khỏi nhà tắm..

  • Đợi tao tí, hay lên TP chơi đi, có hội cái Thương nó rủ tao từ chiều này.

  • Dm lạnh vl bẹn ơi, chơi quanh nhà thôi.

  • Đi tao có xe , tao qua đón hết cho, nó rủ tao mấy lần rồi ko lên thì ngại vl.

  • Thế qua đón tao trước đi, để tao gọi hỏi bọn kia.

Mặc vội cái áo khoác , cũng kịp vuốt lại mái tóc, tối lấy chia khóa con vios rồi đóng sang nhà thằng Hùng.

  • Đi cẩn thận con nhé, tối đừng uống rượu đấy tết nhất tới nơi rồi.

  • Vâng ạ, có uống thì con cũng ngủ luôn bên nhà thằng Huy mẹ nhé, mẹ ko phải để cửa đâu.

Như đã quen với việc thằng con quý tử ngày còn đi học thường đi chơi đêm về muộn, mẹ tôi cũng chỉ cười gật cái đầu.

  • Xời nhảy đâu được con xe thế bẹn, xe ông già mày đâu.

  • Con này ông già mới đi bắt nợ, bảo tao tết lấy mà đi, mày gọi bọn kia chưa thế nào rồi?.

  • Chúng nó bảo lười lên TP, ra thị trấn làm tí bia bọt thôi, chúng nó ngồi hết ở quán rồi.

  • Thế thôi, kệ mẹ nó vậy, đi 1 mình tao cũng ngại vl.

Nói xong 2 thằng đóng vội lên quán bia trên thị trấn chỗ cả nhóm đang tủ tập.
Gần tết có khác, chỗ nào cũng thấy đông người, nhất là các quán nước, quán hát, lúc nào cũng kín chỗ, nhiều gương mặt lạ lẫm cũng xuất hiện, mặc dù gái xinh cái đất này anh em chúng tôi đều điểm danh đủ, những cũng không khỏi ngạc nhiên hoang mang và tò mò, những đứa con gái nhìn lạ hoắc, ăn mặc xinh đẹp cùng với cách trang điểm như người dưới thủ đô mới về lướt qua đường hay vào quán.

  • Mấy con này chui đâu ra thế Hùng.

  • Nhìn quen lắm nhưng éo nhớ, với toàn bọn ở đâu đâu hay sao ý nhở.

Tôi với nó cứ ngoái cái đầu dõi theo mỗi khi thấy gái xinh lạ đi ngang qua.
  • Thôi uống đê 2 thằng DB, ra thì muộn, đấy ở đây đầy gái việc đéo gì phải lên tp lạnh vlz.......tiếng thằng Huy ca cẩm nâng cái cốc bia chìa chìa về phía tôi với thằng Hùng ra hiệu

  • Tối nay có C.A không Huy ... Thằng Hùng quay sang nhìn thằng Huy dò xét..

  • Anh tao bảo 25 mới bắt đầu lịch tuần tra, hôm nay cứ uống tẹt đi, say về nhà tao.
Có câu nói của nó, tôi với thằng Hùng cũng tự tin hơn, mặc dù có bị túm thổi nồng độ thì ông già tôi cũng lo được hết, nhưng dù gì ko gặp phải thì cũng tốt hơn.
Ngồi được một lúc đám con gái trong nhóm cũng tới, con gái chúa lề mề, gọi thì bảo ra ngoài quán rồi nhưng đến nơi, chỉ có thằng Huy Với thằng Giang đến sớm ngồi đợi.

  • Sao bảo lên T.P với hội cái Thương cơ mà, sao còn ngồi đây.. Con Chi chưa thấy người đã thấy tiếng......

  • Bọn mày không đi trả lẽ tao đi 1 mình, kệ nó thôi kaka.

  • Gớm đang tán con đấy à, thế đổ chưa ....con Hà ngồi xuống cạnh chỗ tôi lại quay sang hỏi dò

  • Đâu tán gì, bạn bè thôi......

  • Dm thằng Phong này rất lắm con nhé, thế con Thảo mày bỏ rồi à...... thằng Huy lại quay sang hỏi.

Câu hỏi của nó làm tôi giật mình, quay sang nhìn về phía con Chi mắt hơi lườm nó. Con Chi thấy vậy phì cười, quay sang xua tay nói
  • Tao không nói gì nhá, tao chỉ kể mày tặng nó con gấu...... còn đâu tại chúng nó suy diễn.. .haha......

  • Ơ thế đéo yêu nhau à, thằng này phí, tao thấy nó cũng thích mày đấy, nhớ cái hồi cấp 3 đi hát không, nó về hỏi dò về mày với tao suốt, nhưng lần đấy tao định giới thiệu cho thằng Lâm lên tao ko bảo mày không mày lại đơm mất..... Thằng Giang tay xé đĩa mực miệng quay sang kể lể.

DKM giờ nó mới kể, đúng là thằng bạn tốt, nó đâu biết sau đợt đấy tôi cũng thầm thích Thảo nhưng không có cơ hội mở lời, giá như nó nói sớm hơn thì đã có phải có một thanh xuân đẹp với tôi không, trong đầu tôi nghĩ vậy.
  • Nào uống thôi, chúc mừng anh em ta gặp mặt, coi như là bữa nháp cho cái tết này....
Sau cái phát động đồng khởi, những cái bắt tay , những lời tâm sự của nhưng người bạn thân lâu ngày mới gặp, dường như tôi cảm thấy thời học sinh của mình quay lại ngay giây phút ấy, niềm vui hàng ngày tụ tập với những người bạn thân nhất, sau này khi lớn hơn mỗi đứa một phương trời, lấy vợ lấ,y chồng làm các cuộc đoàn tụ vắng bớt 1 2 đứa . Tôi mới nhận ra những ngày tháng này quý giá tới mức nào...........

“ Anh ra thị trấn chưa ^^ “ tin nhắn của thương nhắn tới làm tôi hơi khó xử ...

“ Anh đang ngồi quán bia với bọn thằng hùng rồi, chắc không đi đâu được” ..............tôi nhắn lại.

  • thế ạ, bon em về rồi, đang đi hát ngày quán xxx thôi, anh ra đây không

Tôi nghĩ 1 lát, vì tôi cũng nửa muốn đi nửa không, vì còn đang ngồi với những người bạn chí cốt.

  • Tí mà còn tỉnh thì anh lên ^^

  • Thế thôi anh ngồi với bạn đi, uống ít thôi....... mà say rồi thì thôi ,ko sao cả...

Tin nhắn có chút mùi hờn dỗi của em làm tôi khẽ cười, phụ nữ là thế , nói ko sao nhưng chưa chắc đó là thật ...

Ngồi được thêm 2 tiếng nữa chúng tôi bắt đầu giải tán, cơ bản mấy đứa chúng tôi cũng khá mệt, tôi thì về từ tối qua, còn mấy đứa mới về từ buổi chiều. Nên lại hẹn nhau ngày kia tụ tập tiếp.

  • Chắc qua tết tao đi bộ đội... thằng hùng ngồi ghế bên quay sang nói.


  • Dkm đang yên lành đi bộ đội làm đéo gì ?.

  • Ông già bảo đi xong chạy xuất công an lên đi thôi.

  • Vl vào đấy nó đấm cho nhấc người........
  • Chắc đéo sao đâu, cùng lắm mấy hôm thôi, có bác tao trong đấy chắc cũng đỡ hơn tí.....

  • Ohm , thế thôi ,tao ở nhà đến hôm tiễn tân binh, tiễn mày lên đường rồi xuống trường vậy.


Nó quay sang nhìn tôi cười, tôi với nó chơi với nhau từ nhỏ, học cùng lớp nhau từ năm lớp 1 cho tới hết lớp 12, cũng may nó nghe lời ông già , nên sau này khi trưởng thành hơn, trong bộ trang phục công an nhân dân, đâu ai biết quá khứ chơi bời ngút trời của nó.
Đưa nó về tới nhà, tôi đỗ xe ngồi nghỉ một lúc , rep lại mấy tin nhắn của Huyền, nó nhắn cho tôi từ chập tối, hỏi han .....anh về chưa ..........anh đang làm gì.............anh nghĩ thế nào, ...em cho anh 2 3 hôm suy nghĩ ...... làm tôi cũng thấy sợ.... tôi cũng chỉ nhắn lại để xem xét các kiểu.......rồi ném điện thoại sang 1 chỗ tính lái xe về nhà....
Reng...reng...reng
  • Alo

  • Anh , có lên đây không ?

  • Ờ....anh vừa xong, đang chuẩn bị lên.

  • Thế anh gần đến thì gọi em nhé, anh đi đường cẩn thận, mà có say ko đấy...

  • Không anh uống ít mà, oke đến nơi anh gọi.

ra là bé Thương vẫn đợi tôi ở quán, tôi vòng xe lại, thôi thì lên chơi 1 chút cũng trả sao.
những ngày gần tết đã thế lại còn là cuối tuần, phòng hát đông như hội, xe xếp dài mấy hàng, tôi cũng loay hoay mãi mới tìm được chỗ đậu xe, thấp thoáng thấy bóng dáng em Thương vấn đứng ngoài cổng đợi, em ngó nghiêng 2 bên đương chốc chốc lại nhấc cái điện thoại lên xem.

  • Đây .... nhìn em tôi cười vẫy vấy cái tay.

  • Anh đi gì lâu thế, em còn tưởng anh cuốc bộ ra.

  • Anh đưa thằng Hùng về, dủ nó đi cùng nhưng mà nó kêu mệt .

Em dí cái múi gần người tôi rồi hơi hit hít ngửi ngửi...

  • Toàn mùi bia, say chưa đấy, anh uống nhiều lắm à...

  • Đâu có mấy cốc, mà trong đấy có ai đấy, anh quen không vào 1 mình hơi ngại.

  • Có mấy đứa bạn em thôi à có cả anh Quỳnh bạn anh đấy, với mấy ông anh đứa bạn trên tp xg chơi cùng, thôi vào luôn đi không bạn em chờ.

Vào tới phòng hát mùi thuốc lá khói nghi ngút làm tôi hơi khó chịu, bước vào phòng thằng Quỳnh người anh em trong đội chơi với tôi thấy nó bật dậy ra khoác vai tôi đấm cái bụp vào ngực.

  • Thằng cứt về lúc nào sao trả alo để họp đội.

- Tao vừa về đêm qua, thấy bàn 27 liên hoan 1 bữa tổng kết năm mà.

  • Thế à, cả ngày tao đi chơi trên tp đéo để ý tin nhắn nhóm

rồi cứ thế nó kéo tôi vào một chỗ trong phòng ngồi, Thương thấy vậy cũng đi theo ngồi cạnh.

  • Mới vào à , anh mời em 1 cốc.

1 thằng nhìn lạ hoắc, cớ hơn tôi 1 2 tuổi cầm cốc tới đưa ra trước mặt tôi. tôi nhìn nó gật đầu với cốc bia trước mặt làm một hơi cái ực. dù trước đó cũng đã uống ở quán, nhưng ngày đó chưa ai đánh gục được tôi ở khoản bia rượu, chắc do người miền núi chúng tôi được huấn luyện uống rượu từ nhỏ, với sức khỏe thiếu niên lúc đấy.
nó chìa cái tay ra bắt tay với tôi, tôi vui vẻ bắt tay lại nhưng có lẽ cái bắt tay của nó hơi chặt quá mức tình cảm.

  • Anh uống ít thôi, xã giao được rồi......

thương khẽ quay sang nói nhỏ vào tai tôi, tôi khẽ mỉm cười gật gật cái đầu như đồng ý

  • Bọn này ở đâu ra đấy.

tôi quay sang hỏi thằng Quỳnh sau khi nó vừa chọn xong bài hát quay lại chỗ ngồi.

  • Máy thằng làm ở quầy A Cu trên T.P, dựa hơi nhưng cũng khệnh phết kệ mẹ nó đi, mà mày đang tán em Thương à hehe..

  • Đâu ai bảo mày thế, mà mày đi với ai đấy, đội này có chơi cùng mình đéo đâu...

tôi nói xong nó hất hất cái cằm về phía đứa con gái đang hát.

  • đấy đang tán, chắc hết tối nay là đổ rồi, nhìn được không hehe

, dkm giọng hát chua loét nhưng độ tự tin thì có thừa, mặt mũi thì cũng bình thường mà đéo hiểu kiểu gì thằng bạn tôi mê được.

  • Ờ cũng xinh đấy...... khen cho thằng bạn vui, tôi thấy mình cũng thật tệ.
....ngồi tán phét được 1 lúc thì lại 1 thằng lạ hoắc tới mời bia tôi.

  • Cu em lạ thế, anh mời cu em cốc bia.

Giọng hơi lè nhè, nhìn cớ thằng chưa chắc bằng tuổi tôi, tôi cố lặn lại 1 nụ cười..rồi cũng cầm cốc bia lên...tôi bảo nó xin phép nhấp môi vì lẫy cũng uống hơi nhiều với đám bạn của Thương.
thì thằng ôn con quay xuống vẻ không vui.

  • Mày khinh tao à.... nó bắt đầu lè nhè hắng cái giọng

  • Bạn thông cảm...tí tôi đi có việc không uống dc nhiều... tôi vẫn nhẹ nhàng đáp lại 1 cách lịch sự.

Rồi nó như được đà, chắc vì đám bạn nó trong phòng hơi đông 1 chút nên có tí sỹ ... nó lại gằn lên.

  • Tao chưa mời thằng nào, mà lại từ trối lại như thế đấu....uống hết đi... tay nó lại cầm cốc của tôi lên dí dí vào mặt...

Thằng Quỳnh đang hát song ca cùng cái con mới giới thiệu với tôi, thấy to tiếng nó quay người lại, bắt đầu kéo thằng kia ra.

  • Thôi nó không uống thôi ép nó làm gì, uống với tao này....

Thằng bé thấy vậy lại càng được đà.

  • Tao cứ ép nó đấy được không.

Sau câu nói đó đã quá giới hạn bản thân tôi có thể nhẫn nhịn, tôi đứng phắt dậy cầm cốc bia lên, thương thấy tôi đứng dây , cái tay nhỏ tự nhiên với cánh tay tôi hơi kéo xuống, tôi cúi mặt xuống lúc đó cơn tức giận đã ập đến nóng bừng cả mặt, em thấy vậy có vẻ hơi sợ lên buông tay tôi ra luôn, tôi tiến lại gần chỗ thằng ôn đang lè nhè.

  • Mày muốn uống chứ gì.

nó nhìn tôi rồi cười khểnh mốt cái, thấy vậy ngay lập tức không một động tác thừa, 1 tay chụp lên tóc nó giật ngược ra phía đằng sau, tay còn lại đang cầm cốc bia đổ thẳng lên mặt nó, quá nhanh sự việc diên ra đột ngột làm nó ko kịp phản ứng 2 tay chỉ biết khùa khoạng, nó chỉ kịp hét lên câu DMM.. rồi bạn nó thấy vậy kéo tôi với nó ra đám con gái thì hét ầm lên, lúc kéo tôi với nó ra thằng bắt tay tôi lúc đầu nó kịp dơ chân đạp một cái vào đùi.
Thằng Quỳnh thấy vậy đang sẵn cái mic trên tay nó đập 1 cái....Bộp vào đầu thằng đó..miệng lại bắt đầu chửi...
DM chúng mày ăn bạn tao à....
sau cú đạp tôi ngã khụy xuống đất, thấy mấy chai bia trong két tôi vơ luôn, ném về phía bọn nó rồi nhanh chân chạy ra chỗ cửa phòng hát... miệng cũng hét lớn gọi thằng Quỳnh....
  • VỀ LẤY ĐỒ..............
tôi với nó chạy ra đến cửa quán........., thấy tay vẫn cầm 1 viên gạch lúc chạy ra ngoài cửa tôi vơ thêm được, mấy thằng bảo vệ quán bắt đầu chui ra, cản lại đám đằng sau đang từ phòng hát chạy lên.
  • DKM chúng mày, tối nay bố giết chết mấy con chó chúng mày, có gan cứ ở đấy......... tôi vừa chạy vừa hét.
Nhanh tay tôi kéo thằng Quỳnh chạy về phía xe, nhảy lên rồi phi đi... nhìn lại gương chiếu hậu thấy bọn nó cung bắt đầu ra xe máy tính đuổi....
Thằng Quỳnh thấy thế, quay sang thở hổn hển...

  • Gọi đội không....

  • Đéo cần có 4 thằng với mấy đứa con gái thôi, về kho nhà tao lấy đồ ra chơi nó.

Tôi đạp nhanh ga chạy về phía kho nhà, may quá ông chú Vĩnh vẫn đang mở cửa , ngồi uống nước với mấy người bạn của ông ở ngoài cửa. thấy tôi xuống xe ông chỉ kịp.... ở....... lên 1 tiếng sau khi tôi chạy lướt qua.
Tôi trèo lên con xe tải của ông, rút ra 2 con dao mèo, thường các xe miền núi chạy hàng đường dài, hay phải ngủ dọc đường lên vật phòng thân là không thiếu, cũng đi với ông chú mấy chuyến hàng chơi, tôi cũng biết được chỗ cất.
tối đưa cho thằng Quỳnh 1 con, rồi 2 thằng chạy lại ra ngoài cửa, mấy thằng ôn con cũng vừa kịp lúc phi tới, thấy tôi cầm con dao chạy ra , chúng nó quay hết đầu xe bỏ chạy về hướng thành phố...
Ông chú Vĩnh thấy tôi chuẩn bị lên xe đuổi thì kéo cánh tay tôi lại .

  • Bọn nào, làm sao.

  • Con không biết, mấy con chó nó bật con trong quán hát.

thằng Quỳnh lại bắt đầu nhanh nhẩu

  • Bọn thành phố đấy chú Vĩnh , em thằng A Cu....

Ông chú Vĩnh nghe xong 1 tay rút điện thoại ra, 1 tay giằng lại con dao trong tay tôi.

  • 2 thằng đưa đồ đây, bọn này để chú, thế 2 thằng mày bị sao không.

Tôi với thằng Quỳnh nhìn ông chú rồi lắc đầu.
  • Ăn 1 phát đạp thôi, may chạy kịp.

  • Alo Sinh à, thằng Phong bị hội nhà Thằng Cu đánh này......., may chạy được về kho rồi.....

Nghe thấy cái tên Sinh, bao nhiêu máu chó của tôi tự nhiên bị tụt xuống
  • Úi chú đừng gọi cậu Sinh...

Trên đời này người làm tôi thấy sợ nhất không ngoài ai là 2 ông cậu trong nhà, như đã kể với các bạn ở phần nào đó trong câu truyện , tôi có mấy ông cậu vào tù ra trại , câu Sinh là 1 trong số đó, nhớ ngày còn đi học mỗi lần đánh nhau là ông đều đi dọn dẹp hậu quả cho tôi, mỗi lần như vậy về đến nhà, bố mẹ còn chưa chửi thì ông cậu đã oang oang cái miệng.
Ông chú vừa tắt máy, tôi lại gọi lại luôn cho ông cậu.

  • alo cậu à, con không sao đâu, cậu đừng bảo mẹ con đấy.

  • Mày giỏi nhở.. vừa về đã đi gây sự rồi, ở yên đấy tao ra bây giờ.

tôi với thằng Quỳnh nhìn nhau, 2 thằng kéo cái ghế ngồi xuống chỗ bàn uống nước, mặt ngao ngán như mình vừa gây ra lỗi lầm cần ngồi ăn lăn xám hối.
Reng...reng...reng
  • Anh đâu rồi, đang ở đâu, có sao không.... tiếng em Thương gọi giọng có vẻ gấp gáp lo lắng trong điện thoại

  • không sao... anh đang ở chỗ kho nhà anh rồi, em đang đâu .

  • em đang ngoài đường....bọn kia nó bảo gọi người xuống đánh anh đấy, bọn nó đang đứng đợi ngoài đầu dốc.

  • Thế à........ không sao đâu, em về trước đi.

  • thôi anh cứ ở đấy đi...xong em ra bây giờ...nhớ đừng đi đâu...

tôi cười cười rồi cup điện thoại, đã ở địa bàn nhà mình thì còn sợ gì, không phải ông chú kéo bắt tôi ở lại thì chắc tối nay tôi lùa bọn nó tới tận thành phố ý chứ................lúc đó tôi nghĩ thế là hay, sau này lớn hơn ngồi nghĩ lại tôi cũng thấy mình thật ngu dại, may cho cuộc đời mình, không có cái kéo tay của ông chú, chắc giờ tôi vẫn thụ án các bạn cũng không có truyện để đọc.

Ông cậu sau 1 lúc gọi điện thì cũng phóng ra, ông chú vừa tới nhóm em Thương cũng tới ngay sau.

  • Sao..... ra tao xem người ngợm làm sao ko....vừa về đã lại đi gây sự rồi... ông cậu kéo cái người tôi dậy ngó nghiêng 1 vòng dò xét thằng cháu quý tử, rồi lại nhìn sáng phía con bé Thương đang nép người đứng đằng sau. một lúc sau ông thốt ra 1 câu không thể nào ngờ được. hất cái cằm ông cậu nhìn tôi.

  • Bạn gái à 😀

  • Đâu.....cậu này.... 2 tai tôi tự nhiện đỏ lên vì ngại....

rồi ông cậu quay sang hỏi lại đám, thằng Quỳnh với Thương xem chính xác là bọn nào....ông rút cái điện thoại ra bắt đậu gọi điện, chưa gì những câu chửi thề đã được văng ra.

  • DMM mấy thằng ôn nhà mày giỏi nhở, xuống tận đây gây sự.

  • Mày vác mấy cái xác đấy xuống đây ngay, đừng để tao lên tìm, lúc đấy đéo có anh em gì đâu.
rồi ông cậu cúp điện thoại. quay lại bắt đầu kiểm tra tôi thêm vòng nữa.

  • Cậu đừng nói gì với mẹ cháu đấy nhé...tôi khẽ nói nhỏ

  • Mày thì giỏi rồi, bà ..... mà biết mày về chết đòn.

  • Thực ra, con sợ cậu hơn ý,cậu biết rồi nên mẹ con có biết, con cũng chẳng sợ bằng ....nhưng mà cậu cùng đừng bảo mẹ con đấy............Khẽ nói nhỏ vào tai ông cậu, tôi bày ra bộ mặt cầu xin, chắc hẳn vì có mấy đứa con gái với chắc tôi cũng lớn rồi nên sau vụ này ông cũng không bảo ai cả.

Độ khoảng 40 phút sau, 1 con Satafe dẫn theo sau mấy đứa đi xe máy vừa đuổi tôi với thằng Quỳnh tới.

Ông anh tên Cu xuống xe phi thẳng vào chỗ cậu Sinh đang đứng ..

  • Mấy thằng em em nó đánh ai thế anh Sinh, lấy nó gọi điện bảo em xuống vừa mới tắt máy xong thì anh gọi lại.

Ông cậu thấy hỏi chỉ tay về phía chỗ tôi đang ngồi.

  • Thằng cháu tao, gọi mấy thằng vừa đánh nó sang đây.... rồi ông quay người kéo tôi đi vào phía sau kho...

  • DM bọn mày cơm không ăn muốn ăn cứt à, vác cái mặt sang đây........... Ông anh A Cu quay sang chửi gọi 4 thằng ôn con đang cúi gằm mặt bên đường....

Mấy thằng vừa qua cái cửa kho, ông chú Vĩnh đứng đó kéo sập cái cửa cuốn xuống, mặt thằng nào thằng đấy cũng tái vào như biết có chuyện gì sẽ sẩy ra với chúng nó.
  • Toàn anh em trong nhà cả...... anh Sinh tha cho mấy thằng nó.

Ông câu đang ngồi trên cái ghế băng dài đứng dậy, túm cổ lấy 1 thằng nhìn lấc cấc nhất rồi quay lại nhìn tôi.

  • Thằng này phải không.

Tôi chưa kịp nói gì , thì một cái...... bộp ........như trời giáng vào mặt thằng bé. Máu mũi nó cứ thế phun ra......... bỏ tay ra ông cậu lại tiếp tục túm thằng bên cạnh.

  • Nó đánh vào đâu mày .

Tôi không nói gì chỉ tay xuống cái quần vẫn còn mờ bẩn dấu giày.

Rồi cứ thế từng thằng một đứng xếp hàng cho ông sút vào đùi, cứ khụy xuống ông lại túm bắt đứng dậy để ông sút. Anh Cu đứng bên cạnh cứ tí lại khéo tay xin, nhưng ông cậu quay ra chừng mắt nhìn lại thôi đứng gọn vào 1 góc. Tẩn được 1 lúc, người có vẻ khá nóng ông cởi cái áo khoác với cái áo phông trên người xuống, để lộ con đại bàng xanh nét, vì xăm trong trại trước ngực, làm mấy thằng bé càng thêm sợ.
  • DKM mấy thằng ôn con, xuống tận đây gây sự, bạn lĩnh đấy, hôm nay tao giáo dục cho nhớ, để tao bắt được lần sau thì đừng gọi thằng nào xin cho chúng mày, Cút...
Mấy thằng thấy thế vội vội nết ra ngoài, ông Cu thì đứng lại một lúc

  • Anh thông cảm, chúng nó mới làm chỗ em không biết, để em về em dạy lại...

  • Phong à thế xong rồi nhé, lúc nào rảnh lên chỗ anh chơi, anh bảo chúng nó xin lỗi đàng hoàng.

Rồi cũng chào ông cậu đi về, ra đến xe vẫn thấy tiếng chửi vẳng vẳng của ông anh, mấy thằng kia ăn đòn xong cũng leo lên xe về cùng, để lại mấy đứa con gái đi xe máy theo sau.

Ra đến ngoài cửa tôi vẫn thấy đám thằng Quynh, em Thương đứng ngoài đợi.

  • Lẫy anh có sao không....con bé lí nhí trong mồm

  • Sao đâu ăn cái đạp thôi, bình thường... tồi tôi quay ra nhìn em cười.

  • Biết thế em không gọi anh ra đấy chơi..... con bé lại hơi cúi mặt xuống vẻ áy láy.

  • Sao đâu...mấy thằng say rượu chấp gì...về chưa để anh đưa về..

Tôi quay ra chỗ ông cậu đang đứng với chú Sinh, 2 ông chú nói thêm dăm ba điều rồi bảo tôi về sớm.

  • Lẫy ở quán em sợ quá....con bé đang in lặng 1 lúc cũng mở lời....

  • Có gì mà sợ...chuyện bình thường mà.

  • Sợ anh không chạy kip, chúng nó tóm được..

  • Thế nhỡ chúng ló tóm được anh thì lúc đấy em đinh làm gì...tôi hơi quay ra nhìn em hỏi đùa.

  • Thì...thì em....vào can thôi chứ làm gì được.

  • Hâm anh trêu thôi...lần sau thế chạy về gọi người, chứ vào can nó lại đánh thêm cho được gì.

Rồi em quay sang nhìn tôi....cứ nhìn chằm chằm thế thôi.

  • Nhìn gì kinh thế, trên mặt anh có gì à......

  • Không có gì...mình quen nhau bao lâu rồi anh nhỉ?

  • Chắc tầm 3 tháng sao thế.......

  • Anh thấy em thế nào........

Đến câu hỏi này các bạn có thấy quen không, bị bất ngờ trước câu hỏi của em, và cũng cảm thấy quen thuộc như sắp đoán ra câu sắp tới, tôi im lặng một lúc, khẽ mỉm cười......

  • Ơ em hỏi thật mà, anh thấy em sao......

  • Thấy em sao ?..... Là sao anh ko hiểu...........

Tắc cái lưỡi nghe một tiếng bắt đầu giọng có vẻ nghiêm túc hơn ...

  • Thì anh có thấy thích em không.

Câu hỏi rất dứt khoát của em làm tôi khá bối rối, trong cùng 1 ngày 2 người con gái đặt câu hỏi đó. Với tôi tất cả mọi thứ sau khi chia tay Khánh Linh đều là tình bạn, tôi chưa sẵn sàng mở lòng với bất kỳ ai, dù nhắn tin 1 lúc rất nhiều cô gái hàng ngày, nhưng thứ tôi muốn lúc đó chỉ là cần những người bạn, nhắn tin tâm sự cho đỡ buồn.
Tôi vẫn im lặng mặc cho em vẫn cứ đang đợi câu trả lời của tôi, cho tới tận lúc đưa em xuống trước cửa nhà, tôi cũng chỉ chào tạm biệt, mặc cho em vẫn còn mong đợi.....

Tối phóng xe trên đường về lại căn nhà phía ngoài thị trấn, trong đầu cùng mớ suy nghĩ hỗn độn cứ thế bao quanh......Giờ làm sao ?.....mình đang mong đợi điều gì?...... sẽ ra sao?........... quyết định như nào?. ...cứ thế, đêm đó tôi không tài nào chợp mắt........
( Còn Tiếp )
Sút mông m cái. T vừa phải google mới tìm lại đc cái thread này của m
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Chủ thớt
Cập nhật một chút cho các anh em bớt ngóng, nay dảnh dự là tối nay tôi sẽ dành cả tối để viết tiếp, mai lại ra sớm cho các bẹn, chúc các bẹn đọc chuyện vui vẻ.

Sáng hôm đó tôi dậy khá muộn, xuống dưới nhà thì mẹ và con em gái đã đị chợ về, nấu nướng chuẩn bị xong các đồ lễ thắp hương.
  • Tí hóa vàng xong 2 đứa đi thả cá cho mẹ nhé.

  • Vâng ạ

Tôi trả lời mẹ xong cũng bê mâm, sắp xếp lại các đồ mã , thay bộ quần áo dài vào để gia đình cùng nhau làm lễ, thời tiết từ hôm qua cũng đã ấm hơn, dương như sắp qua mùa đông, còn gần tuần nữa là đến tết rồi.

  • Anh chụp cho em mấy cái ảnh.

Con em tôi cầm cái bát đựng cá , uốn éo tạo dáng, nó thấy tôi hôm về có cái máy ảnh, thế là nó bắt mang đi bằng được để lúc thả cá chụp cho nó đăng fb.

  • Được rồi, được rồi...xinh lắm rồi, thả đi không ông táo không kịp về trời.

Nó bĩu cái môi, rồi cũng giải thoát cho mấy con cá đáng thương, đang muốn tái hòa nhập với cộng đồng dưới nước.

  • Cơm xong cái là anh phải đưa em đi làm tóc luôn đấy, để lâu bố đổi ý thì tất cả là tại anh.
  • Rồi...không phải nhắc, mà dưới này không nhuộm được hay sao mà lên tận T.P

  • Phải cắt lại xong mới nhuộm chứ, mấy quán dưới này cắt xấu mù...thôi anh đi nhanh lên ăn cơm sớm không đi làm tóc tới tối mất.

Căng cơ bụng lại trùng cơ mắt, sau bữa cơm tôi chỉ muốn lên giường làm 1 giấc ,nhưng với sự háo hức của con em, thì làm sao tôi thoát khỏi nó được, nó ăn thật nhanh rồi lên phòng lấy cái túi sách nhỏ, đựng mấy lon nước với mấy gói đồ ăn vặt cho vào, đứng đợi luôn ngoài xe.....

Tôi chở nó lên thành phố, vào một tiệm cũng gần ngay khu trường nó, nó chọn quả combo gì mà nhân viên quán báo 3 , 4 tiếng mới xong...nằm dài trên cái sofa của quán, bật vài bài nhạc rồi cắm tai nghe, tính làm một giấc .

“ Hôm qua anh đi với hội cái Thương à “
Tin nhắn đến của Huyền làm tôi tỉnh dậy.

  • Uhm sao thế

  • Anh thích nó à...

  • Sao hỏi thế.

  • Anh cứ trả lời em đi, anh đang tán nó phải không.

  • Không tán gì, ai bảo em thế ?.

  • Không tán mà đánh nhau vì nó.

Vãi thật như tôi đã kể với các bạn, cái thị trấn này chỉ cần 1 người biết là cả thế giới đều biết.

  • Bạn thôi, mà sao cứ phải hỏi anh như vậy.

  • Bạn......ừ thì bạn, vậy em với nó anh chọn ai , em nói thật em ghét nó, anh còn chơi với nó thì đừng bao giờ liên lạc với em nữa.

Đọc đến đây tôi cũng chẳng biết lên nhắn lại gì với Huyền, nó vẫn như vậy rất thẳng thắn, lại còn nóng tính, thâm tâm tôi vẫn chỉ nghĩ coi nó là đứa em gái.
tôi im lặng phân vân một lúc thì
Ting.... lại tiếng tin nhắn vang lên trong điện thoại.

-Cái Huyền đang tán anh à............. tin nhắn của Thương

  • Sao em hỏi vậy...

  • Em với nó vừa gọi điện chửi nhau đấy....nó bảo em tránh xa anh ra.

  • Thế cơ á, thế ai thắng ai thua 😀

  • Em không đùa, câu hỏi tối qua em hỏi, anh trả lời em được chưa, anh có thích em không.

Nghe có vẻ có tính nghiêm trọng, lên tôi im lặng 1 lúc, nghĩ lại mọi thứ...
Giữa Thương và Huyền cũng không quá khó để lựa chọn, Thương rất xinh, được thêm cái ngoan hơn Huyền, gia đình cũng thuộc diện giàu có, bố em lại còn là bạn làm ăn với bố tôi... và hơn hết tôi hơi sợ cách chủ động của Huyền.... nên tôi quyết định ......từ trối Huyền bằng cách im lặng,.

  • Lúc này anh cũng chưa xác định được, anh vẫn chưa quên được người cũ.
  • Em không quan tâm anh có quên người cũ hay chưa, chỉ cần anh trả lời em, có phút giây nào anh cảm thấy thích em không, em chỉ cần anh trả lời có hay không thôi.
...........
Thực ra ai cũng vậy thôi nói chuyện lâu ngày cũng sinh ra cảm tình, chỉ là sau khi chia tay khánh Linh ,những người con gái đến bên tôi, đều cho tôi một cảm giác bất an. Dường như tôi vẫn chưa quên được cái việc yêu xa bị cắm sừng, tôi vẫn chưa sẵn sàng cho 1 mối quan hệ mới mới....nhưng tôi vẫn phải cho em một câu trả lời.

  • Cũng có.

  • Vậy mình cứ yêu nhau thử 1 tháng đi, nếu anh cảm thấy bên em mà vẫn chưa quên được người cũ thì không sao cả, còn nếu sau 1 tháng anh vẫn không yêu em thì mình làm bạn, được không anh.......

Dường như em rất thích tôi, lời đề nghị của em cũng khiến tôi suy nghĩ...tôi có lên mở lòng mình không, có nên đón nhận tình yêu của em.......tôi sợ tôi sẽ làm em thất vọng.....nhưng ....tôi sợ cô đơn hơn...tôi sợ 1 ngày sẽ không có ai nói chuyện sẽ lại thui thủi 1 mình, lại nghĩ về những điều đã sảy ra trong quá khứ.......
Tôi im lặng 1 lúc suy nghĩ lại..rồi

  • Vậy được, 1 tháng, nhưng anh không chắc anh sẽ là một một người yêu hoàn hảo..

  • Chỉ cần anh đồng ý là được rồi. vậy từ hôm nay anh làm người yêu em nhé.

Cuối cùng tôi cũng cho bản thân mình 1 cơ hội, có lẽ lần này sẽ khác tôi hy vọng là thế.

Vài phút sau, thông báo fb tôi đã ngập tràn những lời chúc mừng, tag tên, em lấy tấm ảnh của tôi thay vào avata kèm thêm 1 trái tim đỏ, tôi lắc đầu chỉ biết cười....chắc hẳn em muốn dằn mặt Huyền hay cũng như đánh dấu chủ quyền, lúc này tôi cũng có chút áy láy với Huyền, nhưng thôi kệ đây cũng đâu phải lần đầu tiên tôi làm vậy.

- Á à, được đấy...

Con em gái tôi đang ngồi dưới cái máy hấp tóc cũng quay đầu lại nhìn tôi cười khúc khích
  • Được cái gì mà được..........tôi chắc hẳn nó cũng thấy hình ảnh được cập nhật lên của Thương.

  • Chắc tối nay bố với chú Minh mổ lợn ăn mừng ý nhỉ :v

  • Vớ vẩn có gì mà ăn mừng...luyên thuyên cái con này.

  • Sắp thành thông gia thì trả ăn mừng, mà chị Thương cũng đang trên tp thì phải, tối qua còn rủ em đi mua quần áo, để em gọi.

Nói xong nó rút cái điện thoại ra alo cho Thương luôn mà tôi không kịp cản, mới nhận lời yêu được có vài phút, tự nhiên tôi cảm thấy hơi ngai khi gặp ngay lúc này..

- Chị còn trên TP không, ra quán..... em với anh Phong đang đây, tí chị em mình đi mua quần áo nhé, em làm tóc sắp xong rồi.
..................................
Tả qua 1 chút về Thương cho các bạn dễ hình dung, Thương bằng tuổi tôi khá cao tầm 1m67, đôi mắt to tròn hai mí, da trắng, khá xinh, thân hình khá cân đối, đặc biệt vòng eo rất nhỏ, lên mỗi lần diện những bộ đồ bó sát đều khiến tôi không thể dời mắt khỏi thân hình, mái tóc nhuộm màu nâu trầm dài, điều đặc biệt Thương hay dùng một mùi nước hoa rất thơm cảm giác rất ngọt dịu, khiến tôi rất ấn tượng về sau nay, khi mỗi lần có ai đó phảng phất hương thơm như vậy, tôi đều nghĩ tới em, bố Thương Cũng làm về nông sản nhưng chủ yêu kinh doanh trên Mộc Châu, tôi cũng biết Thương từ nhỏ, vì hồi bé tôi cao hơn Thương, lên lúc nào cũng xưng anh, nên em cũng quen miệng gọi theo, đến hết cấp 2 thì em chuyển về trường Trí Đức dưới Hà Nội học, từ đó cũng ít liên hệ, mãi sau đợt chia tay Khánh Linh, tôi mới kết bạn trên FB với Thương và nói chuyện nhiều............
.......
mà sau này khi tôi nhớ lại, các cô gái đi qua đời tôi, từ vóc dáng thân hình, đều khá giống nhau chỉ hơi khác một chút về chiều cao, chắc hẳn gu tôi nó vậy.

gần 10 phút sau, Thương cũng bắt taxi qua, trên tay cầm mấy bịch đồ, miệng cười tươi đi vào quán, tôi và em cũng chỉ nhìn nhau cười, có một chút gì đó hơi ngại ngùng, có vẻ như cả hai vẫn chưa quen được ngay, may có con em gái nó giúp phá vỡ cái bầu không khí này.

  • Chị dâu chờ em chút, em sắp xong rồi.

  • Ơ này con kia... tôi hơi giật mình sau câu nói của nó

  • Thế không đúng à......nó nháy đôi mắt như trêu ngươi về phía tôi, rồi quay sang nhìn Thương cười.

  • Chắc không đúng, anh Phong chắc còn nhiều em lắm... rồi em quay sang lườm tôi 1 cái

  • Nào vớ vẩn, thôi sắp xong chưa ngồi lâu khát nước quá rồi.

  • Mà chị Thương đổi avata rồi anh không đổi cùng à...nó thè cái lưỡi nhỏ nhìn về phía tôi.

Em cũng quay lại nhìn như đang đợi 1 điều gì đó..

  • Mạng yếu chưa tải lên được.

  • Xí ....

Rồi 2 chị em nó lại ngồi tùm tỉm cười nói chuyện, tí đi đâu, ăn gì, mua gì.... đúng là phụ nữ chủ đề này thì nhanh lắm.
Làm tóc xong tôi ghé qua một tiệm nước mua 3 cốc trà sữa lót tạm cái bụng trống rỗng, rồi tiếp tục làm vài vong quanh thành phố đưa 2 nàng công chúa đi mua sắm. vì hôm qua tôi cũng đã mua cho nó 1 đồng quần áo rồi, nên nó chỉ mua thêm 1 bộ, rồi quyết định dùng số tiền bố cho cùng với tiền tiết kiệm sắm luôn con samsung s3 đang hot lúc đó, Thương cũng mua thêm vài bộ quần áo, rồi cũng chọn thêm 2 cặp áo cùng tone màu nhau cho tôi với em, tôi tranh trả tiền tất cả, nhưng em cố dành trả tiền 2 cái áo của tôi, em nói muốn tặng để làm kỷ niệm của cả 2 nên tôi cũng đành cười đồng ý. Trong lúc thử cả 2 cũng ghé vào nhau chụp tấm ảnh, và tôi cũng dùng tấm ảnh đó làm avata sau này, cuối cùng tôi lại có người yêu rồi các bạn à...............
Về đến nhà con em phi thẳng vào phòng khách nó tung tăng xoay một vòng cho mẹ chiêm ngưỡng quả đầu của nó

  • Mẹ thấy con xinh không....xong tay nó lắc lắc chiếc điện thoại mới.

  • Con gái mẹ thì trả xinh..lại còn cái gì kia? điện thoại mới à.

bố tôi cũng hóng hớt vừa ra khỏi phòng tắm..

  • Đâu xem nào, đang định đổi điện thoại cho cả nhà, thế này thì cái Na mất phần rồi :v

  • Ơ kìa bố ai làm thế, con không biết đầu....nó bắt đầu xị cái mặt ra mè nheo, được một lúc nó chợt nhớ ra điều gì đó nó định phun ra...

  • Bố mẹ biết tin gì chưa.

Tôi vội vàng chạy tới bịt cái mồm nó lại..

  • Nhanh lên phòng, tắm rửa đi còn ăn cơm, anh mày đói lắm rồi.....rồi cứ thế tôi lôi nó đi

Đằng sau bố mẹ hoang mang gặng hỏi....sao kể đi vụ gì......tôi cười ngoảnh đầu lại, con này nó luyên thuyên đấy mẹ tin nó làm gì ......rồi lại kéo nó nhanh lên tầng....

Sáng hôm sau,mẹ tôi với đưa em gái dậy sớm đi kiểm tra mấy kho hàng chuẩn bị cho nhân viên về quê ăn tết, bố với tôi xuống Mộc Châu ktra nốt công trình trại lợn đang xây dở để qua tết triển khai chăn nuôi, trên đường bố tôi bắt đầu tư vấn định hướng cho con đường sau này của tôi, hay mục đích ông xây thêm trang trại.....thấm nhuần tư tưởng kinh doanh của bố từ nhỏ tôi cũng vỡ ra thêm được nhiều điều.

  • Đội thợ xây chiều nay về phải không Sinh.

  • Vâng anh hai....

  • Chú chuẩn bị ít quà cáp cho anh em thợ về chưa thế.

  • Em bảo mấy thằng nó mua sẵn mấy két bia với túi bánh kẹo rồi, anh yên tâm, có mấy thằng nó ở trông em cũng mua luôn rồi, để mấy hôm nữa đỡ phải lên.
...chiếc xe cũng lăn bánh qua cánh cổng, xung quanh xây tường cao như lô cốt.
  • Rộng thế bố nhỉ.

  • Uhm sau nay gạ thêm mấy nhà kia xem có bán không, mua thêm được thì nghiên cứu trồng dâu tây, bố thấy dưới này cũng đang trồng mạnh lắm...

Vào đến nơi cũng thấy thợ thuyền đang dọn dẹp lại, các phần cứng đã xong hết rồi, còn cửa đường điện, với mấy cái hệ thống làm mát, qua tết đội thợ khác hoàn thiện nữa là xong.
  • Anh xuống rồi à, em cho thợ thuyền dọn dẹp lại nốt bữa nay là xong.

  • Uhm oke đấy sạch sẽ thế là quá ổn rồi, đợi ổn anh lại liên lạc với chỗ chú lên làm thêm công trình cho anh, chỗ thằng Minh nó cũng tính qua tết có mấy dự án đấy.

  • Vầng có gì anh cứ giới thiệu cho em, anh em mình làm với nhau bao năm rồi anh cứ yên tâm.

  • Anh có chuẩn bị ít quà, chiều chú bố trí cho anh em nghỉ ăn tết thì tặng cho mấy đứa nó phấn khởi, tiền thì chiều gọi cho kế toán, nó kiểm kê các thứ rồi tất toán cho chú anh dặn nó mấy hôm rồi.

Cả sáng đó, tôi với bố sau khi đi xem trang trại, lại đi biếu quà tết cho một số bạn làm ăn với bố tôi với một số họ hàng ở Mộc Châu.

  • Lâu lắm không gặp thằng Phong, giờ lớn quá rồi.

Tiếng ông chú Minh bố của Thương, vì cùng gần tới giờ cơm ngại về nhà vì biết mẹ tôi chắc ở nhà cũng bận, nên bố tôi gọi điện cho một số bạn bè ra quán làm bữa.

  • Dạ... con cũng sắp năm 2 đại học rồi mà chú .
Ông chú cười rồi vỗ vỗ vào vai tôi.

  • Lớn rồi chuẩn bị về giúp bố mày được rồi, chứ ông đấy tham việc quá thời gian đâu đi uống rượu với các chú.

Tan gẫu thêm 1 hồi, chúng tôi lại ngồi vào bàn ăn, vì bố với ông chú Sinh uống rượu nên tí nữa tôi nhận nhiệm vụ lái xe, mấy ông chú cứ gạ tôi uống, bảo ở đây chơi tối hẵn về, nhưng công việc của bố tôi rất bận những ngày cuối năm nên đành khất hôm khác.

  • Anh về chưa, đang làm gì đấy
Tin nhắn của Thương, sáng tôi cũng thông báo cho em là mình xuống Mộc Châu đi đương lên cũng trả nhắn nhiều.

  • Anh chưa đang ngồi uống rượu với bố em này.

  • Bố em cũng ra đấy á, hehe cố gắng tiếp bố vợ nhé .

  • Đùa thôi tí anh lái xe về nên không uống, em ăn cơm chưa.

  • Em chuẩn bị, chiều mà về sớm thì nghỉ ngơi xong tối đi ăn cơm với em nhé.

  • Vụ gì đấy, chắc cơm xong anh về thôi.

  • Đi ăn với mấy đứa chơi thân thôi, chúng nó bảo em dẫn anh đi theo .

  • Oke, thế có gì về anh nhắn nhé....

Bố tôi với các ông chú ngồi rất lâu từ 11h đến tận 1h chiều vẫn chưa tan cuộc. Tôi chuồn ra ngoài cửa nhà hàng, nằm đung đưa trên chiếc võng nhỏ, tôi mở điện thoại ra chọn 1 tấm đẹp nhất với Thương để đổi avata fb, chắc hẳn điều này làm em rất vui tôi nghĩ vậy, nhìn lại tấm ảnh được thay tôi lại suy nghĩ....đã là lần thứ 3 tôi công khai người yêu trên cái mạng xã hội này...mong đừng như 2 lần trước rồi lại phải xóa...
Ghé qua tiệm bánh Hoa Hồng tôi mua vài thùng sữa chua với ít bánh ngọt, cửa hàng này đồ khá ngon, nhất là món sữa chua lần nào đi lên Mộc Châu bố tôi cũng mua về cất tủ nhà ăn dần, tiện đường mua thêm ít dâu tây cho Thương với đứa em gái, về tới nhà cũng đã gần 3h30 tôi tranh thủ về phòng làm một giấc ngủ sau chặng đường dài khá mỏi. Chỉ tỉnh dậy sao tiếng gọi của mẹ tôi.
  • Phong ơi tối nay ăn cơm ở nhà không con....vì lúc về tôi cũng báo cắt cơm tối nhưng mẹ tôi vẫn hỏi lại thêm lần nữa để còn đi chợ.

  • Không mẹ ạ, tối con đi ăn với bạn.
Tôi tỉnh dậy đi vào nhà tắm, làm gì thì làm thì cũng phải sạch sẽ thơm tho gái nó mới thích, lúc nào tôi cũng nghĩ vậy, đứng trước cái gương nhà tôi vuốt vuốt lại mái tóc của mình, mẹ tôi lại đi ra đứng nhìn tôi một lúc rồi cười cười nói.

  • Đang yêu cái Thương nhà chú Minh à..
Tôi biết ngay cái việc con em tôi cái mồm nó không bao giờ giữ được cái gì.

  • Mới thôi mẹ....

  • Mẹ là mẹ cũng chấm nó lâu rồi đấy, anh làm gì thì làm, lại chỗ bạn của bố , đừng làm gì để 2 nhà mất tình cảm đấy nhé.

  • Ơ kia...còn biết rồi mẹ không phải lo.

  • Thế là tết này có người rửa bát cùng con Na rồi....nói xong mẹ tôi cười khúc khích

  • Ai...ai rửa bát cho con thế mẹ.....con em gái tôi cũng từ bếp đi lên nó hóng hớt..

  • Ơ kìa biết gì hóng hớt....nói xong tôi đưa tay lên vò cái đầu của nó

  • Chị Thương à mẹ, hay tí con gọi chị sang ăn cơm nhé.

  • Gớm tí chúng nó chắc lại đi với nhau rồi, thôi 2 đứa đi đâu thì đi cẩn thận tết nhất rồi nhớ về sớm.
Tôi quay ra nhìn mẹ cười rồi gật gật cái đầu, mẹ tôi khá thoáng trong việc suy nghĩ về yêu đương giới trẻ, có thể nói là người phụ nữ khá hiện đại và chiều con.

  • Anh ở ngoài cổng rồi em xuống chưa.

  • Anh đợi em chút, em em thay nốt quần áo là xong rồi.

  • Có cần anh lên hộ không.

  • Lại đấm cho, đợi tí em sắp xong rồi....

Cất điện thoại lại túi quần, tôi đảo mắt nhìn quanh khu vườn trước cổng, xa xa là 1 căn nhà 2 tầng nhìn xuống bên dưới một khu vườn rộng trồng toàn hồng Sơn La cổ thụ trên nền thảm có xanh mướt, khu vườn được cắt tia bài trí rất đẹp có vài tượng đá điêu khác nhìn rất nghệ thuật, ở giữa trung tâm lối vào có một con đường được lát đá, cảm giác như là 1 homestay nghỉ dưỡng , chắc hẳn gia đinh Thương cũng như gia đình tôi, xây nhà trong này với mục đích là nơi nghi ngơi thư giãn của gia đình tách biệt với cuộc sống ồn ào ngoài kia.
Xa xa tôi cũng thấy em xuất hiện, từ trên nhà xuống theo con dốc , nay nhìn kỹ mới thấy em cũng rất xinh đẹp, bên trong 1 chiếc áo somi trắng dài ngang đùi, được khoác bên ngoài một chiếc cardigan len mỏng chân đi boots đen, tôi khá ấn tượng cách phối đồ của Thương, phải nói trong các cô gái đi qua đời tôi, Thương có gu ăn mặc đẹp nhất và luôn làm mới mình trong những lần gặp gỡ.

  • Sao đi thôi.......khẽ hơi đỏ mặt Thương khẽ cười nhìn về phía tôi.

  • Không lạnh à...tôi đưa mắt mình xuống cặp đùi trắng muốt được che lại có chút bởi vạt áo, cảm giác như em mặc mỗi chiếc áo mà không mặc quần.

  • Làm gì lạnh, nhìn ít thôi lòi mắt ra bây giờ...........khẽ véo tay vào cánh tay tôi, mặt em vẫn hơi đỏ một chút chắc tại cặp mắt của tôi vẫn chưa thoát ra khỏi đôi chân của nàng, phải nói tôi cũng thật là may mắn, nếu không đồng ý chắc hẳn tôi đã bỏ lỡ một tuyệt phẩm, tôi thầm nghĩ vậy.

Chúng tôi di chuyển từ thị trấn nhỏ của mình lên Thành Phố, bạn của Thương hầu hết trên này, cấp 3 Thương học Trí Đức nên có mấy đưa cùng quê xuống học ở cùng nhau nên cũng thân hơn.
Tôi loay hoay 1 lúc cũng tìm được chỗ đậu xe .

  • Bạn em đến hết chưa.

  • Chúng nó bảo đến hết rồi thôi mình vào đi anh.

Tôi quay ra nhìn Thương cười rồi nhìn xuống phía dưới....

  • Tay đâu...
Em khé quay sang tôi mìn cười rồi chìa bàn tay nhỏ nhắn lên, tôi không nói thêm gì nắm bàn tay em đi thẳng về phía nhà hàng.

  • Tay anh ấm nhé

  • Tay ấm thì sao?

  • Em nghe bảo tay ấm đào hoa đa tình..

  • Ai nói vậy, anh rất chung tình nhé...

  • Ai biết được, anh lắm mối lắm, mà bây giờ anh làm người yêu em rồi cấm anh được lăng nhăng.

Tôi nhìn em khẽ cười, lăng nhăng ư, thực ra sau biến cố với TVH là ngoài ý muốn, chứ trong tất cả các mỗi quan hệ tự trước đến nay tôi luôn rõ dàng, công khai, và ít khi tôi nhắn tin với người con gái khác trong khi đang yêu một cô gái nào đó.

  • Vớ đâu được anh đẹp trai thế Thương....đứa bạn của em khi thấy chúng tôi bước vào phòng vừa cười vừa nói.

  • Mới bắt được ngoài chỗ để xe....

  • Chỗ nào chỉ bọn tao với....cả đám con gái bắt đầu hùa theo.

  • Chào mọi người mình là Phong bạn của Thương.

  • Bọn em thấy anh từ hôm qua rồi, trên avata con Thương, anh nhà ở đâu thế.

  • Mình bằng tuổi các bạn thôi, nhà ngay gần nhà Thương.

  • Ohm hóa ra quyết tâm cua đổ thành công anh hàng xóm trong truyền thuyết.

Tôi ngơ ngác không hiểu gì thì Thương quay ra lườm mấy đứa, rồi quay lại nhìn tôi cười dắt tôi vào một chỗ trên bàn ngồi. Sau đó nghe được kể lại, Thương từng khoe mấy đứa bạn về tôi, có anh hàng xóm, đẹp trai con nhà giàu chơi với nhau từ bé. Sau màn chào hỏi chúng tôi bắt đầu dùng cơm, bạn của thương có cả trai cả gái, lúc đầu tôi cứ nghĩ Trí Đức thì con gái riêng con trai riêng thì quen nhau sao được, thì ra tôi đã nhầm, tôi từ trối mọi lời mời rượu vì giáp tết đường khá đông kèm theo chạy xe không tiện uống. Chúng tôi dùng bữa xong trước khi về còn tạt qua thêm quán nước ngồi buôn thêm chút nữa rồi mới về.
Về tới nhà cũng đã gần 10h30 tôi chầm chậm dừng xe tại ngoài cửa cổng.
  • Em về nhé
Tôi khẽ gật đầu nhìn lại cô người yêu của tôi mìm cười, bất giác em quay người sang thơm nhẹ lên má tôi một cái
  • Thưởng cho anh.
rồi mở cửa chạy tót lên nhà, nhìn theo bóng lưng của Thương, tôi lại thấy có cái gì đó ấm áp khó tả, đã lâu rồi tôi chưa có được.
Trên đoạn đường về và cả tối hôm đó tôi suy nghĩ mãi về mối quan hệ này, có thể tôi sẽ mở lòng hơn với thương, tôi sẽ thử nghiêm túc về mỗi tình này.
Nhưng ngày sau đó chúng tôi nói chuyện gọi điện với nhau nhiều hơn, những vẫn chỉ dừng lại ở việc nắm tay . Cho đến hết ngày cuối cùng của năm âm lịch.

Tiếng pháo hoa bắn rộn ràng của thời điểm sắp giao thừa, hình như chỉ là đợt bắn thử của các thanh niên xóm, tôi cùng mẹ bầy biện lại ban thờ để chuẩn bị thắp hương, bố tôi dưới nhà cùng ông chú Sinh tìm chỗ để đặt trộm giàn pháo canh lúc giao thừa bắn. Cuối cùng cũng hết 1 năm, nghĩ lại mọi việc sảy ra trong năm qua tôi lại nở nụ cười, nhìn lên bầu trời từ phía ban công, không biết Trang Anh giờ này đang làm gì, bên kia có tổ trức ăn tết như Việt Nam không, không biết em có nhớ tôi không. Tôi quay lại phòng rút tấm ảnh trong ví ra ngắm nghía lại một chút rồi lại cho vào cái ngăn tủ có khóa, bên trong có chiếc kẹp tóc nhỏ của TVH , tấm ảnh tôi chụp chung với Trang Anh trước ngày thi đại học 2 hôm, tôi cũng thấy bản thân mình nhẹ nhõm hơn, gác lại những kỷ niệm đã qua, giờ đây bên tôi đã có một người con gái khác tôi mong tình yêu nay sẽ bình yên không trắc trở như những lần trước.

  • Mẹ nó với mấy đứa đâu ra đây xếp hàng nào.

Sau tiếng nô đùng đoàng của tiếng pháo giao thừa như mọi năm gia đình tôi lại quây quần bên một bàn tiệc nhỏ chỗ khu vườn.

  • Chúc vợ yêu càng ngày càng xinh đẹp....nói xong bố tôi lại chiếc lixi trong tay đưa cho mẹ

  • Chúc chú Sinh năm nay lấy được vợ, chứ tuổi này rồi không nhanh là ế mất.

  • Đúng rồi đấy, chú Sinh năm nay tìm cô nào đi, không nhanh là anh Phong lấy vợ trước cả chú đấy......

  • Nào cái con này..

  • Em xin anh Hai, em ở với anh chị cả đời luôn, lấy vợ làm gì cho tốn cơm ra kaka..

  • Không được, chị nhắm mấy đứa rồi, năm nay chú chọn lấy 1 đứa, rồi anh chị xây nhà xây cửa cho, lập gia đình chứ không mai sau xuống dưới kia ông bà lại trách anh chị.

Ông chú cười cười gãi gãi cái đầu rồi tảng lờ sang chuyện khác.
..........................
  • Phong năm nay sang năm 2 rồi, mấy nữa bố xuống xem, có cái nhà nào không mua cho ở thoải mái, đỡ phải ở trọ.

  • Thôi con thích ở trọ hơn, trải nghiệm cuộc sống sinh viên bố ạ, chứ 1 mình 1 nhà buồn lắm.... tôi khẽ từ trối tay thì nhanh lấy cái lixi bố đưa ra
Gia đình tôi cũng thuộc diện dư giả thật, nhưng khi mới bắt đầu xuống Thái Nguyên ở trọ, trải nghiệm cuộc sống sinh viên rồi đi làm thêm, thì tôi muốn tự mình thử bươn trải, không phụ thuộc quá vào gia đình, đơn giản hơn tôi muốn tự lập.

Sau nhưng cái nâng chén chúc mừng nhau, và những điều được đặt ra để hoàn thành vào năm mới, tôi rút chiếc điện thoại ra gọi điên cho Thương.

  • Chúc em năm mới ngày càng xinh đẹp, mọi việc đều thuận lợi nhé

  • Vâng anh cũng vậy, chúc anh ngày càng yêu em hơn.

Tôi khẽ cười mấy ngày bên Thương, tôi cũng thấy có cảm tình hơn với em, có thể nói là vượt qua chữ thích, nhưng nói yêu thì chưa chắc hẳn.

  • Tí anh có đi hái lộc không.

  • Chắc có, tí sang nhà bà ngoại chúc tết, rồi về sông đất luôn.

  • Thế tí anh qua nhà em nhé... nói giọng hơi khe khẽ

Tôi cũng mỉm cười đồng ý.

Gia đình tôi là thế cứ qua giao thừa, là các cậu cùng gia đình sang nhà bà chúc tết, bà ở với cậu Long cậu út trong nhà, cũng cách nhà tôi có mấy trăm mét . Sau khi chúc tết xong tôi xin về trước để sang nhà Thương, thấy tôi hơi vội mẹ tôi bắt đầu trêu.

  • Vôi đi đâu thế, sang trúc tết bố vợ mà đi tay không thế à.

  • Đâu .....mẹ này con đi hái lộc với bọn thằng Hùng.

  • Ơ thế cho em theo với......

  • Đi cái gì trẻ con ở nhà.....

Nói xong cả nhà cũng biết tỏng tôi đi đâu, nên chào cả nhà xong tôi cũng chuồn thật nhanh ra cửa, phóng nhanh con dream sang nhà Thương.
......Dưới ánh đèn mờ mờ dọc con đường giữa khu vườn, thoạt nhìn Thương như cô công chúa bước ra trong truyện cổ tích, em mặc trên người chiếc váy trắng bồng, trên đâu với kẹp tóc nơ xinh xắn, chắc hẳn em cũng vừa đi chúc tết cùng với gia đình về.

  • Anh qua nhanh thế, vừa mới nhắn cho em mà đã tới đây rồi.

  • Ngươi yêu anh xinh thế này, ko sang nhanh thằng khác đơm mất 😀

  • Xí thế mà người ta hỏi có yêu không thì lại còn suy nghĩ...em bĩu cái môi nhỏ lên đưa ánh mắt nhìn về phía tôi.

Em rút trong túi nhỏ ra chiếc lixi đỏ có hình trái tim ở giữa đã chuẩn bị từ trước đưa về phía tôi.

  • Lixi anh này, chúc anh năm mới mọi thứ thuận lời, ngày cang quan tâm em hơn..............em biết anh chưa thực sự yêu em.............. nhưng em tin rồi có một ngày anh chính thức thuộc về em.

Sau câu nói đó tự nhiên tôi cảm thấy, có chút gì đó hơi áy láy hơi khó diễn tả, tôi thấy em rất hiểu chuyện, tôi nghĩ tại sao em có thể thích tôi, một người chưa sẵn sàng cho một mối tình mới, Trong phút giấy ấy tự nhiên tôi thấy hơi có lỗi với em..........
....tôi khẽ kéo em lại ôm thật chặt....đây là lần đầu tiên tôi ôm em, tự nhiên có chút gì đó ấm áp bắt đầu bùng lên trong trái tim mình, chắc hẳn em cũng như tôi tim em đập nhanh hơn, tôi cảm nhận được vì không gian nơi đây rất yên tĩnh.

  • Mình sẽ yêu nhau anh nhé....tiếng em lí nhí trong miệng

Tôi khẽ gật đầu, dường như phút giây này tôi đã đặt trọn niềm tin vào em, tin có cái kết đẹp của cuộc tình này.

  • Thế có cần thử thách 1 tháng nữa không anh... em khé ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt tôi..
Trong phút giây ấy em thật đẹp, hình ảnh của cô gái đang nép vào người, hẳn lúc này tôi muốn sẽ là người che chở cho em đến mãi sau này ...tôi không nói gì....chầm chầm cúi mặt xuống, đặt lên môi em một nụ hôn ấm áp....tôi chính thức xác nhận mối tình này qua nụ hôn.....trước đó còn e dè nhưng giây phút đó tôi như đã tháo hết ra lớp phòng bị của mình, sẵn sàng đón nhất tất cả dù có ra sao đi nữa.

( Còn Tiếp )
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Bodoi_methienha

Yếu sinh lý
Cập nhật một chút cho các anh em bớt ngóng, nay dảnh dự là tối nay tôi sẽ dành cả tối để viết tiếp, mai lại ra sớm cho các bẹn, chúc các bẹn đọc chuyện vui vẻ.

Sáng hôm đó tôi dậy khá muộn, xuống dưới nhà thì mẹ và con em gái đã đị chợ về, nấu nướng chuẩn bị xong các đồ lễ thắp hương.
  • Tí hóa vàng xong 2 đứa đi thả cá cho mẹ nhé.

  • Vâng ạ

Tôi trả lời mẹ xong cũng bê mâm, sắp xếp lại các đồ mã , thay bộ quần áo dài vào để gia đình cùng nhau làm lễ, thời tiết từ hôm qua cũng đã ấm hơn, dương như sắp qua mùa đông, còn gần tuần nữa là đến tết rồi.

  • Anh chụp cho em mấy cái ảnh.

Con em tôi cầm cái bát đựng cá , uốn éo tạo dáng, nó thấy tôi hôm về có cái máy ảnh, thế là nó bắt mang đi bằng được để lúc thả cá chụp cho nó đăng fb.

  • Được rồi, được rồi...xinh lắm rồi, thả đi không ông táo không kịp về trời.

Nó bĩu cái môi, rồi cũng giải thoát cho mấy con cá đáng thương, đang muốn tái hòa nhập với cộng đồng dưới nước.

  • Cơm xong cái là anh phải đưa em đi làm tóc luôn đấy, để lâu bố đổi ý thì tất cả là tại anh.
  • Rồi...không phải nhắc, mà dưới này không nhuộm được hay sao mà lên tận T.P

  • Phải cắt lại xong mới nhuộm chứ, mấy quán dưới này cắt xấu mù...thôi anh đi nhanh lên ăn cơm sớm không đi làm tóc tới tối mất.

Căng cơ bụng lại trùng cơ mắt, sau bữa cơm tôi chỉ muốn lên giường làm 1 giấc ,nhưng với sự háo hức của con em, thì làm sao tôi thoát khỏi nó được, nó ăn thật nhanh rồi lên phòng lấy cái túi sách nhỏ, đựng mấy lon nước với mấy gói đồ ăn vặt cho vào, đứng đợi luôn ngoài xe.....

Tôi chở nó lên thành phố, vào một tiệm cũng gần ngay khu trường nó, nó chọn quả combo gì mà nhân viên quán báo 3 , 4 tiếng mới xong...nằm dài trên cái sofa của quán, bật vài bài nhạc rồi cắm tai nghe, tính làm một giấc .

“ Hôm qua anh đi với hội cái Thương à “
Tin nhắn đến của Huyền làm tôi tỉnh dậy.

  • Uhm sao thế

  • Anh thích nó à...

  • Sao hỏi thế.

  • Anh cứ trả lời em đi, anh đang tán nó phải không.

  • Không tán gì, ai bảo em thế ?.

  • Không tán mà đánh nhau vì nó.

Vãi thật như tôi đã kể với các bạn, cái thị trấn này chỉ cần 1 người biết là cả thế giới đều biết.

  • Bạn thôi, mà sao cứ phải hỏi anh như vậy.

  • Bạn......ừ thì bạn, vậy em với nó anh chọn ai , em nói thật em ghét nó, anh còn chơi với nó thì đừng bao giờ liên lạc với em nữa.

Đọc đến đây tôi cũng chẳng biết lên nhắn lại gì với Huyền, nó vẫn như vậy rất thẳng thắn, lại còn nóng tính, thâm tâm tôi vẫn chỉ nghĩ coi nó là đứa em gái.
tôi im lặng phân vân một lúc thì
Ting.... lại tiếng tin nhắn vang lên trong điện thoại.

-Cái Huyền đang tán anh à............. tin nhắn của Thương

  • Sao em hỏi vậy...

  • Em với nó vừa gọi điện chửi nhau đấy....nó bảo em tránh xa anh ra.

  • Thế cơ á, thế ai thắng ai thua 😀

  • Em không đùa, câu hỏi tối qua em hỏi, anh trả lời em được chưa, anh có thích em không.

Nghe có vẻ có tính nghiêm trọng, lên tôi im lặng 1 lúc, nghĩ lại mọi thứ...
Giữa Thương và Huyền cũng không quá khó để lựa chọn, Thương rất xinh, được thêm cái ngoan hơn Huyền, gia đình cũng thuộc diện giàu có, bố em lại còn là bạn làm ăn với bố tôi... và hơn hết tôi hơi sợ cách chủ động của Huyền.... nên tôi quyết định ......từ trối Huyền bằng cách im lặng,.

  • Lúc này anh cũng chưa xác định được, anh vẫn chưa quên được người cũ.
  • Em không quan tâm anh có quên người cũ hay chưa, chỉ cần anh trả lời em, có phút giây nào anh cảm thấy thích em không, em chỉ cần anh trả lời có hay không thôi.
...........
Thực ra ai cũng vậy thôi nói chuyện lâu ngày cũng sinh ra cảm tình, chỉ là sau khi chia tay khánh Linh ,những người con gái đến bên tôi, đều cho tôi một cảm giác bất an. Dường như tôi vẫn chưa quên được cái việc yêu xa bị cắm sừng, tôi vẫn chưa sẵn sàng cho 1 mối quan hệ mới mới....nhưng tôi vẫn phải cho em một câu trả lời.

  • Cũng có.

  • Vậy mình cứ yêu nhau thử 1 tháng đi, nếu anh cảm thấy bên em mà vẫn chưa quên được người cũ thì không sao cả, còn nếu sau 1 tháng anh vẫn không yêu em thì mình làm bạn, được không anh.......

Dường như em rất thích tôi, lời đề nghị của em cũng khiến tôi suy nghĩ...tôi có lên mở lòng mình không, có nên đón nhận tình yêu của em.......tôi sợ tôi sẽ làm em thất vọng.....nhưng ....tôi sợ cô đơn hơn...tôi sợ 1 ngày sẽ không có ai nói chuyện sẽ lại thui thủi 1 mình, lại nghĩ về những điều đã sảy ra trong quá khứ.......
Tôi im lặng 1 lúc suy nghĩ lại..rồi

  • Vậy được, 1 tháng, nhưng anh không chắc anh sẽ là một một người yêu hoàn hảo..

  • Chỉ cần anh đồng ý là được rồi. vậy từ hôm nay anh làm người yêu em nhé.

Cuối cùng tôi cũng cho bản thân mình 1 cơ hội, có lẽ lần này sẽ khác tôi hy vọng là thế.

Vài phút sau, thông báo fb tôi đã ngập tràn những lời chúc mừng, tag tên, em lấy tấm ảnh của tôi thay vào avata kèm thêm 1 trái tim đỏ, tôi lắc đầu chỉ biết cười....chắc hẳn em muốn dằn mặt Huyền hay cũng như đánh dấu chủ quyền, lúc này tôi cũng có chút áy láy với Huyền, nhưng thôi kệ đây cũng đâu phải lần đầu tiên tôi làm vậy.

- Á à, được đấy...
Con em gái tôi đang ngồi dưới cái máy hấp tóc cúng quay đầu lại nhìn tôi cười khúc khích
  • Được cái gì mà được..........tôi chắc hẳn nó cũng thấy hình ảnh được cập nhật lên của Thương.

  • Chắc tối nay bố với chú Minh mổ lợn ăn mừng ý nhỉ :v

  • Vớ vẩn có gì mà ăn mừng...luyên thuyên cái con này.

  • Sắp thành thông gia thì trả ăn mừng, mà chị Thương cũng đang trên tp thì phải, tối qua còn rủ em đi mua quần áo, để em gọi.

Nói xong nó rút cái điện thoại ra alo cho Thương luôn mà tôi không kịp cản, mới nhận lời yêu được có vài phút, tự nhiên tôi cảm thấy hơi ngai khi gặp ngay lúc này..

- Chị còn trên TP không, ra quán..... em với anh Phong đang đây, tí chị em mình đi mua quần áo nhé, em làm tóc sắp xong rồi.
..................................
Tả qua 1 chút về Thương cho các bạn dễ hình dung, Thương bằng tuổi tôi khá cao tầm 1m67, đôi mắt to tròn hai mí, da trắng, khá xinh, thân hình khá cân đối, đặc biệt vòng eo rất nhỏ, lên mỗi lần diện những bộ đồ bó sát đều khiến tôi không thể dời mắt khỏi thân hình, mái tóc nhuộm màu nâu trầm dài, điều đặc biệt Thương hay dùng một mùi nước hoa rất thơm cảm giác rất ngọt dịu, khiến tôi rất ấn tượng về sau nay, khi mỗi lần có ai đó phảng phất hương thơm như vậy, tôi đều nghĩ tới em, bố Thương Cũng làm về nông sản nhưng chủ yêu kinh doanh trên Mộc Châu, tôi cũng biết Thương từ nhỏ, vì hồi bé tôi cao hơn Thương, lên lúc nào cũng xưng anh, nên em cũng quen miệng gọi theo, đến hết cấp 2 thì em chuyển về trường Trí Đức dưới Hà Nội học, từ đó cũng ít liên hệ, mãi sau đợt chia tay Khánh Linh, tôi mới kết bạn trên FB với Thương và nói chuyện nhiều............
.......
mà sau này khi tôi nhớ lại, các cô gái đi qua đời tôi, từ vóc dáng thân hình, đều khá giống nhau chỉ hơi khác một chút về chiều cao, chắc hẳn gu tôi nó vậy.

gần 10 phút sau, Thương cũng bắt taxi qua, trên tay cầm mấy bịch đồ, miệng cười tươi đi vào quán, tôi và em cũng chỉ nhìn nhau cười, có một chút gì đó hơi ngại ngùng, có vẻ như cả hai vẫn chưa quen được ngay, may có con em gái nó giúp phá vỡ cái bầu không khí này.

  • Chị dâu chờ em chút, em sắp xong rồi.

  • Ơ này con kia... tôi hơi giật mình sau câu nói của nó

  • Thế không đúng à......nó nháy đôi mắt như trêu ngươi về phía tôi, rồi quay sang nhìn Thương cười.

  • Chắc không đúng, anh Phong chắc còn nhiều em lắm... rồi em quay sang lườm tôi 1 cái

  • Nào vớ vẩn, thôi sắp xong chưa ngồi lâu khát nước quá rồi.

  • Mà chị Thương đổi avata rồi anh không đổi cùng à...nó thè cái lưỡi nhỏ nhìn về phía tôi.

Em cũng quay lại nhìn như đang đợi 1 điều gì đó..

  • Mạng yếu chưa tải lên được.

  • Xí ....

Rồi 2 chị em nó lại ngồi tùm tỉm cười nói chuyện, tí đi đâu, ăn gì, mua gì.... đúng là phụ nữ chủ đề này thì nhanh lắm.
Làm tóc xong tôi ghé qua một tiệm nước mua 3 cốc trà sữa lót tạm cái bụng trống rỗng, rồi tiếp tục làm vài vong quanh thành phố đưa 2 nàng công chúa đi mua sắm. vì hôm qua tôi cũng đã mua cho nó 1 đồng quần áo rồi, nên nó chỉ mua thêm 1 bộ, rồi quyết định dùng số tiền bố cho cùng với tiền tiết kiệm sắm luôn con samsung s3 đang hot lúc đó, Thương cũng mua thêm vài bộ quần áo, rồi cũng chọn thêm 2 cặp áo cùng tone màu nhau cho tôi với em, tôi tranh trả tiền tất cả, nhưng em cố dành trả tiền 2 cái áo của tôi, em nói muốn tặng để làm kỷ niệm của cả 2 nên tôi cũng đành cười đồng ý. Trong lúc thử cả 2 cũng ghé vào nhau chụp tấm ảnh, và tôi cũng dùng tấm ảnh đó làm avata sau này, cuối cùng tôi lại có người yêu rồi các bạn à...............
Về đến nhà con em phi thẳng vào phòng khách nó tung tăng xoay một vòng cho mẹ chiêm ngưỡng quả đầu của nó

  • Mẹ thấy con xinh không....xong tay nó lắc lắc chiếc điện thoại mới.

  • Con gái mẹ thì trả xinh..lại còn cái gì kia? điện thoại mới à.

bố tôi cũng hóng hớt vừa ra khỏi phòng tắm..

  • Đâu xem nào, đang định đổi điện thoại cho cả nhà, thế này thì cái Na mất phần rồi :v

  • Ơ kìa bố ai làm thế, con không biết đầu....nó bắt đầu xị cái mặt ra mè nheo, được một lúc nó chợt nhớ ra điều gì đó nó định phun ra...

  • Bố mẹ biết tin gì chưa.

Tôi vội vàng chạy tới bịt cái mồm nó lại..

  • Nhanh lên phòng, tắm rửa đi còn ăn cơm, anh mày đói lắm rồi.....rồi cứ thế tôi lôi nó đi

Đằng sau bố mẹ hoang mang gặng hỏi....sao kể đi vụ gì......tôi cười ngoảnh đầu lại, con này nó luyên thuyên đấy mẹ tin nó làm gì ......rồi lại kéo nó nhanh lên tầng....

Sáng hôm sau,mẹ tôi với đưa em gái dậy sớm đi kiểm tra mấy kho hàng chuẩn bị cho nhân viên về quê ăn tết, bố với tôi xuống Mộc Châu ktra nốt công trình trại lợn đang xây dở để qua tết triển khai chăn nuôi, trên đường bố tôi bắt đầu tư vấn định hướng cho con đường sau này của tôi, hay mục đích ông xây thêm trang trại.....thấm nhuần tư tưởng kinh doanh của bố từ nhỏ tôi cũng vỡ ra thêm được nhiều điều.

  • Đội thợ xây chiều nay về phải không Sinh.

  • Vâng anh hai....

  • Chú chuẩn bị ít quà cáp cho anh em thợ về chưa thế.

  • Em bảo mấy thằng nó mua sẵn mấy két bia với túi bánh kẹo rồi, anh yên tâm, có mấy thằng nó ở trông em cũng mua luôn rồi, để mấy hôm nữa đỡ phải lên.
...chiếc xe cũng lăn bánh qua cánh cổng, xung quanh xây tường cao như lô cốt.
  • Rộng thế bố nhỉ.

  • Uhm sau nay gạ thêm mấy nhà kia xem có bán không, mua thêm được thì nghiên cứu trồng dâu tây, bố thấy dưới này cũng đang trồng mạnh lắm...

Vào đến nơi cũng thấy thợ thuyền đang dọn dẹp lại, các phần cứng đã xong hết rồi, còn cửa đường điện, với mấy cái hệ thống làm mát, qua tết đội thợ khác hoàn thiện nữa là xong.
  • Anh xuống rồi à, em cho thợ thuyền dọn dẹp lại nốt bữa nay là xong.

  • Uhm oke đấy sạch sẽ thế là quá ổn rồi, đợi ổn anh lại liên lạc với chỗ chú lên làm thêm công trình cho anh, chỗ thằng Minh nó cũng tính qua tết có mấy dự án đấy.

  • Vầng có gì anh cứ giới thiệu cho em, anh em mình làm với nhau bao năm rồi anh cứ yên tâm.

  • Anh có chuẩn bị ít quà, chiều chú bố trí cho anh em nghỉ ăn tết thì tặng cho mấy đứa nó phấn khởi, tiền thì chiều gọi cho kế toán, nó kiểm kê các thứ rồi tất toán cho chú anh dặn nó mấy hôm rồi.

Cả sáng đó, tôi với bố sau khi đi xem trang trại, lại đi biếu quà tết cho một số bạn làm ăn với bố tôi với một số họ hàng ở Mộc Châu.

  • Lâu lắm không gặp thằng Phong, giờ lớn quá rồi.

Tiếng ông chú Minh bố của Thương, vì cùng gần tới giờ cơm ngại về nhà vì biết mẹ tôi chắc ở nhà cũng bận, nên bố tôi gọi điện cho một số bạn bè ra quán làm bữa.

  • Dạ... con cũng sắp năm 2 đại học rồi mà chú .
Ông chú cười rồi vỗ vỗ vào vai tôi.

  • Lớn rồi chuẩn bị về giúp bố mày được rồi, chứ ông đấy tham việc quá thời gian đâu đi uống rượu với các chú.

Tan gẫu thêm 1 hồi, chúng tôi lại ngồi vào bàn ăn, vì bố với ông chú Sinh uống rượu nên tí nữa tôi nhận nhiệm vụ lái xe, mấy ông chú cứ gạ tôi uống, bảo ở đây chơi tối hẵn về, nhưng công việc của bố tôi rất bận những ngày cuối năm nên đành khất hôm khác.

  • Anh về chưa, đang làm gì đấy
Tin nhắn của Thương, sáng tôi cũng thông báo cho em là mình xuống Mộc Châu đi đương lên cũng trả nhắn nhiều.

  • Anh chưa đang ngồi uống rượu với bố em này.

  • Bố em cũng ra đấy á, hehe cố gắng tiếp bố vợ nhé .

  • Đùa thôi tí anh lái xe về nên không uống, em ăn cơm chưa.

  • Em chuẩn bị, chiều mà về sớm thì nghỉ ngơi xong tối đi ăn cơm với em nhé.

  • Vụ gì đấy, chắc cơm xong anh về thôi.

  • Đi ăn với mấy đứa chơi thân thôi, chúng nó bảo em dẫn anh đi theo .

  • Oke, thế có gì về anh nhắn nhé....

Bố tôi với các ông chú ngồi rất lâu từ 11h đến tận 1h chiều vẫn chưa tan cuộc. Tôi chuồn ra ngoài cửa nhà hàng, nằm đung đưa trên chiếc võng nhỏ, tôi mở điện thoại ra chọn 1 tấm đẹp nhất với Thương để đổi avata fb, chắc hẳn điều này làm em rất vui tôi nghĩ vậy, nhìn lại tấm ảnh được thay tôi lại suy nghĩ....đã là lần thứ 3 tôi công khai người yêu trên cái mạng xã hội này...mong đừng như 2 lần trước rồi lại phải xóa...
Ghé qua tiệm bánh Hoa Hồng tôi mua vài thùng sữa chua với ít bánh ngọt, cửa hàng này đồ khá ngon, nhất là món sữa chua lần nào đi lên Mộc Châu bố tôi cũng mua về cất tủ nhà ăn dần, tiện đường mua thêm ít dâu tây cho Thương với đứa em gái, về tới nhà cũng đã gần 3h30 tôi tranh thủ về phòng làm một giấc ngủ sau chặng đường dài khá mỏi. Chỉ tỉnh dậy sao tiếng gọi của mẹ tôi.
  • Phong ơi tối nay ăn cơm ở nhà không con....vì lúc về tôi cũng báo cắt cơm tối nhưng mẹ tôi vẫn hỏi lại thêm lần nữa để còn đi chợ.

  • Không mẹ ạ, tối con đi ăn với bạn.
Tôi tỉnh dậy đi vào nhà tắm, làm gì thì làm thì cũng phải sạch sẽ thơm tho gái nó mới thích, lúc nào tôi cũng nghĩ vậy, đứng trước cái gương nhà tôi vuốt vuốt lại mái tóc của mình, mẹ tôi lại đi ra đứng nhìn tôi một lúc rồi cười cười nói.

  • Đang yêu cái Thương nhà chú Minh à..
Tôi biết ngay cái việc con em tôi cái mồm nó không bao giờ giữ được cái gì.

  • Mới thôi mẹ....

  • Mẹ là mẹ cũng chấm nó lâu rồi đấy, anh làm gì thì làm, lại chỗ bạn của bố , đừng làm gì để 2 nhà mất tình cảm đấy nhé.

  • Ơ kia...còn biết rồi mẹ không phải lo.

  • Thế là tết này có người rửa bát cùng con Na rồi....nói xong mẹ tôi cười khúc khích

  • Ai...ai rửa bát cho con thế mẹ.....con em gái tôi cũng từ bếp đi lên nó hóng hớt..

  • Ơ kìa biết gì hóng hớt....nói xong tôi đưa tay lên vò cái đầu của nó

  • Chị Thương à mẹ, hay tí con gọi chị sang ăn cơm nhé.

  • Gớm tí chúng nó chắc lại đi với nhau rồi, thôi 2 đứa đi đâu thì đi cẩn thận tết nhất rồi nhớ về sớm.
Tôi quay ra nhìn mẹ cười rồi gật gật cái đầu, mẹ tôi khá thoáng trong việc suy nghĩ về yêu đương giới trẻ, có thể nói là người phụ nữ khá hiện đại và chiều con.

  • Anh ở ngoài cổng rồi em xuống chưa.

  • Anh đợi em chút, em em thay nốt quần áo là xong rồi.

  • Có cần anh lên hộ không.

  • Lại đấm cho, đợi tí em sắp xong rồi....

Cất điện thoại lại túi quần, tôi đảo mắt nhìn quanh khu vườn trước cổng, xa xa là 1 căn nhà 2 tầng nhìn xuống bên dưới một khu vườn rộng trồng toàn hồng Sơn La cổ thụ trên nền thảm có xanh mướt, khu vườn được cắt tia bài trí rất đẹp có vài tượng đá điêu khác nhìn rất nghệ thuật, ở giữa trung tâm lối vào có một con đường được lát đá, cảm giác như là 1 homestay nghỉ dưỡng , chắc hẳn gia đinh Thương cũng như gia đình tôi, xây nhà trong này với mục đích là nơi nghi ngơi thư giãn của gia đình tách biệt với cuộc sống ồn ào ngoài kia.
Xa xa tôi cũng thấy em xuất hiện, từ trên nhà xuống theo con dốc , nay nhìn kỹ mới thấy em cũng rất xinh đẹp, bên trong 1 chiếc áo somi trắng dài ngang đùi, được khoác bên ngoài một chiếc cardigan len mỏng chân đi boots đen, tôi khá ấn tượng cách phối đồ của Thương, phải nói trong các cô gái đi qua đời tôi, Thương có gu ăn mặc đẹp nhất và luôn làm mới mình trong những lần gặp gỡ.

  • Sao đi thôi.......khẽ hơi đỏ mặt Thương khẽ cười nhìn về phía tôi.

  • Không lạnh à...tôi đưa mắt mình xuống cặp đùi trắng muốt được che lại có chút bởi vạt áo, cảm giác như em mặc mỗi chiếc áo mà không mặc quần.

  • Làm gì lạnh, nhìn ít thôi lòi mắt ra bây giờ...........khẽ véo tay vào cánh tay tôi, mặt em vẫn hơi đỏ một chút chắc tại cặp mắt của tôi vẫn chưa thoát ra khỏi đôi chân của nàng, phải nói tôi cũng thật là may mắn, nếu không đồng ý chắc hẳn tôi đã bỏ lỡ một tuyệt phẩm, tôi thầm nghĩ vậy.

Chúng tôi di chuyển từ thị trấn nhỏ của mình lên Thành Phố, bạn của Thương hầu hết trên này, cấp 3 Thương học Trí Đức nên có mấy đưa cùng quê xuống học ở cùng nhau nên cũng thân hơn.
Tôi loay hoay 1 lúc cũng tìm được chỗ đậu xe .

  • Bạn em đến hết chưa.

  • Chúng nó bảo đến hết rồi thôi mình vào đi anh.

Tôi quay ra nhìn Thương cười rồi nhìn xuống phía dưới....

  • Tay đâu...
Em khé quay sang tôi mìn cười rồi chìa bàn tay nhỏ nhắn lên, tôi không nói thêm gì nắm bàn tay em đi thẳng về phía nhà hàng.

  • Tay anh ấm nhé

  • Tay ấm thì sao?

  • Em nghe bảo tay ấm đào hoa đa tình..

  • Ai nói vậy, anh rất chung tình nhé...

  • Ai biết được, anh lắm mối lắm, mà bây giờ anh làm người yêu em rồi cấm anh được lăng nhăng.

Tôi nhìn em khẽ cười, lăng nhăng ư, thực ra sau biến cố với TVH là ngoài ý muốn, chứ trong tất cả các mỗi quan hệ tự trước đến nay tôi luôn rõ dàng, công khai, và ít khi tôi nhắn tin với người con gái khác trong khi đang yêu một cô gái nào đó.

  • Vớ đâu được anh đẹp trai thế Thương....đứa bạn của em khi thấy chúng tôi bước vào phòng vừa cười vừa nói.

  • Mới bắt được ngoài chỗ để xe....

  • Chỗ nào chỉ bọn tao với....cả đám con gái bắt đầu hùa theo.

  • Chào mọi người mình là Phong bạn của Thương.

  • Bọn em thấy anh từ hôm qua rồi, trên avata con Thương, anh nhà ở đâu thế.

  • Mình bằng tuổi các bạn thôi, nhà ngay gần nhà Thương.

  • Ohm hóa ra quyết tâm cua đổ thành công anh hàng xóm trong truyền thuyết.

Tôi ngơ ngác không hiểu gì thì Thương quay ra lườm mấy đứa, rồi quay lại nhìn tôi cười dắt tôi vào một chỗ trên bàn ngồi. Sau đó nghe được kể lại, Thương từng khoe mấy đứa bạn về tôi, có anh hàng xóm, đẹp trai con nhà giàu chơi với nhau từ bé. Sau màn chào hỏi chúng tôi bắt đầu dùng cơm, bạn của thương có cả trai cả gái, lúc đầu tôi cứ nghĩ Trí Đức thì con gái riêng con trai riêng thì quen nhau sao được, thì ra tôi đã nhầm, tôi từ trối mọi lời mời rượu vì giáp tết đường khá đông kèm theo chạy xe không tiện uống. Chúng tôi dùng bữa xong trước khi về còn tạt qua thêm quán nước ngồi buôn thêm chút nữa rồi mới về.
Về tới nhà cũng đã gần 10h30 tôi chầm chậm dừng xe tại ngoài cửa cổng.
  • Em về nhé
Tôi khẽ gật đầu nhìn lại cô người yêu của tôi mìm cười, bất giác em quay người sang thơm nhẹ lên má tôi một cái
  • Thưởng cho anh.
rồi mở cửa chạy tót lên nhà, nhìn theo bóng lưng của Thương, tôi lại thấy có cái gì đó ấm áp khó tả, đã lâu rồi tôi chưa có được.
Trên đoạn đường về và cả tối hôm đó tôi suy nghĩ mãi về mối quan hệ này, có thể tôi sẽ mở lòng hơn với thương, tôi sẽ thử nghiêm túc về mỗi tình này.
Nhưng ngày sau đó chúng tôi nói chuyện gọi điện với nhau nhiều hơn, những vẫn chỉ dừng lại ở việc nắm tay . Cho đến hết ngày cuối cùng của năm âm lịch.

Tiếng pháo hoa bắn rộn ràng của thời điểm sắp giao thừa, hình như chỉ là đợt bắn thử của các thanh niên xóm, tôi cùng mẹ bầy biện lại ban thờ để chuẩn bị thắp hương, bố tôi dưới nhà cùng ông chú Sinh tìm chỗ để đặt trộm giàn pháo canh lúc giao thừa bắn. Cuối cùng cũng hết 1 năm, biết bao ngồi nghĩ lại mọi việc sảy ra trong năm qua tôi lại nở nụ cười, nhìn lên bầu trời từ phía ban công, không biết Trang Anh giờ này đang làm gì, bên kia có tổ trức ăn tết như Việt Nam không, không biết em có nhớ tôi không. Tôi quay lại phòng rút tấm ảnh trong ví ra ngắm nghía lại một chút rồi lại cho vào cái ngăn tủ có khóa, bên trong có chiếc kẹp tóc nhỏ của TVH , tấm ảnh tôi chụp chung với Trang Anh trước ngày thi đại học 2 hôm, tôi cũng thấy bản thân mình nhẹ nhõm hơn, gác lại những kỷ niệm đã qua, giờ đây bên tôi đã có một người con gái khác tôi mong tình yêu nay sẽ bình yên không trắc trở như những lần trước.

  • Mẹ nó với mấy đứa đâu ra đây xếp hàng nào.

Sau tiếng nô đùng đoàng của tiếng pháo giao thừa như mọi năm gia đình tôi lại quây quần bên một bàn tiệc nhỏ chỗ khu vườn.

  • Chúc vợ yêu càng ngày càng xinh đẹp....nói xong bố tôi lại chiếc lixi trong tay đưa cho mẹ

  • Chúc chú Sinh năm nay lấy được vợ, chứ tuổi này rồi không nhanh là ế mất.

  • Đúng rồi đấy, chú Sinh năm nay tìm cô nào đi, không nhanh là anh Phong lấy vợ trước cả chú đấy......

  • Nào cái con này..

  • Em xin anh Hai, em ở với anh chị cả đời luôn, lấy vợ làm gì cho tốn cơm ra kaka..

  • Không được, chị nhắm mấy đứa rồi, năm nay chú chọn lấy 1 đứa, rồi anh chị xây nhà xây cửa cho, lập gia đình chứ không mai sau xuống dưới kia ông bà lại trách anh chị.

Ông chú cười cười gãi gãi cái đầu rồi tảng lờ sang chuyện khác.
..........................
  • Phong năm nay sang năm 2 rồi, mấy nữa bố xuống xem, có cái nhà nào không mua cho ở thoải mái, đỡ phải ở trọ.

  • Thôi con thích ở trọ hơn, trải nghiệm cuộc sống sinh viên bố ạ, chứ 1 mình 1 nhà buồn lắm.... tôi khẽ từ trối tay thì nhanh lấy cái lixi bố đưa ra
Gia đình tôi cũng thuộc diện dư giả thật, nhưng khi mới bắt đầu xuống Thái Nguyên ở trọ, trải nghiệm cuộc sống sinh viên rồi đi làm thêm, thì tôi muốn tự mình thử bươn trải, không phụ thuộc quá vào gia đình, đơn giản hơn tôi muốn tự lập.

Sau nhưng cái nâng chén chúc mừng nhau, và những điều được đặt ra để hoàn thành vào năm mới, tôi rút chiếc điện thoại ra gọi điên cho Thương.

  • Chúc em năm mới ngày càng xinh đẹp, mọi việc đều thuận lợi nhé

  • Vâng anh cũng vậy, chúc anh ngày càng yêu em hơn.

Tôi khẽ cười mấy ngày bên Thương, tôi cũng thấy có cảm tình hơn với em, có thể nói là vượt qua chữ thích, nhưng nói yêu thì chưa chắc hẳn.

  • Tí anh có đi hái lộc không.

  • Chắc có, tí sang nhà bà ngoại chúc tết, rồi về sông đất luôn.

  • Thế tí anh qua nhà em nhé... nói giọng hơi khe khẽ

Tôi cũng mỉm cười đồng ý.

Gia đình tôi là thế cứ qua giao thừa, là các cậu cùng gia đình sang nhà bà chúc tết, bà ở với cậu Long cậu út trong nhà, cũng cách nhà tôi có mấy trăm mét . Sau khi chúc tết xong tôi xin về trước để sang nhà Thương, thấy tôi hơi vội mẹ tôi bắt đầu trêu.

  • Vôi đi đâu thế, sang trúc tết bố vợ mà đi tay không thế à.

  • Đâu .....mẹ này con đi hái lộc với bọn thằng Hùng.

  • Ơ thế cho em theo với......

  • Đi cái gì trẻ con ở nhà.....

Nói xong cả nhà cũng biết tỏng tôi đi đâu, nên chào cả nhà xong tôi cũng chuồn thật nhanh ra cửa, phóng nhanh con dream sang nhà Thương.
......Dưới ánh đèn mờ mờ dọc con đường giữa khu vườn, thoạt nhìn Thương như cô công chúa bước ra trong truyện cổ tích, em mặc trên người chiếc váy trắng bồng, trên đâu với kẹp tóc nơ xinh xắn, chắc hẳn em cũng vừa đi chúc tết cùng với gia đình về.

  • Anh qua nhanh thế, vừa mới nhắn cho em mà đã tới đây rồi.

  • Ngươi yêu anh xinh thế này, ko sang nhanh thằng khác đơm mất 😀

  • Xí thế mà người ta hỏi có yêu không thì lại còn suy nghĩ...em bĩu cái môi nhỏ lên đưa ánh mắt nhìn về phía tôi.

Em rút trong túi nhỏ ra chiếc lixi đỏ có hình trái tim ở giữa đã chuẩn bị từ trước đưa về phía tôi.

  • Lixi anh này, chúc anh năm mới mọi thứ thuận lời, ngày cang quan tâm em hơn..............em biết anh chưa thực sự yêu em.............. nhưng em tin rồi có một ngày anh chính thức thuộc về em.

Sau câu nói đó tự nhiên tôi cảm thấy, có chút gì đó hơi áy láy hơi khó diễn tả, tôi thấy em rất hiểu chuyện, tôi nghĩ tại sao em có thể thích tôi, một người chưa sẵn sàng cho một mối tình mới, Trong phút giấy ấy tự nhiên tôi thấy hơi có lỗi với em..........
....tôi khẽ kéo em lại ôm thật chặt....đây là lần đầu tiên tôi ôm em, tự nhiên có chút gì đó ấm áp bắt đầu bùng lên trong trái tim mình, chắc hẳn em cũng như tôi tim em đập nhanh hơn, tôi cảm nhận được vì không gian nơi đây rất yên tĩnh.

  • Mình sẽ yêu nhau anh nhé....tiếng em lí nhí trong miệng

Tôi khẽ gật đầu, dường như phút giây này tôi đã đặt trọn niềm tin vào em, tin có cái kết đẹp của cuộc tình này.

  • Thế có cần thử thách 1 tháng nữa không anh... em khé ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt tôi..
Trong phút giây ấy em thật đẹp, hình ảnh của cô gái đang nép vào người, hẳn lúc này tôi muốn sẽ là người che chở cho em đến mãi sau này ...tôi không nói gì....chầm chầm cúi mặt xuống, đặt lên môi em một nụ hôn ấm áp....tôi chính thức xác nhận mối tình này qua nụ hôn.....trước đó còn e dè nhưng giây phút đó tôi như đã tháo hết ra lớp phòng bị của mình, sẵn sàng đón nhất tất cả dù có ra sao đi nữa.

( Còn Tiếp )
Hóng từng giây hehe
 
Bên trên