• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Vợ kể xưa hồi sinh viên từng bị nyc phá trinh, sống thử hơn 1 năm

“Dạt vòm” là từ chúng tôi gọi vui việc trốn khỏi nhà, chui lủi các nơi trước ngày biểu tình để có thể tham gia, tránh bị an ninh chặn cửa, bắt bớ không thể đi biểu tình.



Về chuyện dạt vòm, chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm vui:

1. Chuyện thứ nhất:

Lần đó tôi, chị Đặng Bích Phượng và chị Hoàng Hà, cùng với Tễu (tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện) rủ nhau đi dạt vòm.

Vì muốn tiết kiệm tiền và để tiện bảo vệ nhau, nên chúng tôi chỉ thuê một phòng ở một khách sạn nhỏ ở Yên Phụ. Định ba chị em gái ngủ trên giường, còn Tễu thì ngủ dưới đất.

Còn chưa ổn định chỗ ở, thì Tễu cằn nhằn: “Thôi các chị ơi, em không ở chung phòng thế này đâu. Nhỡ an ninh nó lại vu cho em là dâm ô với các chị thì mang tiếng chết”.

Lại đành phải thuê cho Tễu một phòng riêng.

Một lúc sau thấy tiếng gõ cửa, Tễu bước vào, ngoẹo đầu phàn nàn: “Em không ở phòng đó đâu, phòng không có chốt bên trong, nhỡ nửa đêm chúng xô cửa đẩy một con cave vào và vu cho em là đồi truỵ thì chết”. Lại đành gọi lễ tân tìm một phòng có chốt bên trong để thuê cho Tễu.

33-1.jpg
Từ trái qua: Thảo Teresa, Đặng Bích Phượng, Nguyễn Xuân Diện, Phan Cẩm Hường và Nguyễn Thuý hạnh. Ảnh trên mạng
Hôm sau chúng tôi an toàn tham gia một cuộc biểu tình rất “hoành tráng”. Lúc đó chẳng nghĩ gì, nhưng giờ nghĩ lại thấy buồn cười quá.

2. Chuyện thứ hai

Ngày 10/5/2016, từ Sài Gòn, blogger Huỳnh Ngọc Chênh tuyên bố một mình toạ kháng ở trung tâm Sài Gòn vào ngày 15/5, phản đối bắt bớ đánh đập người biểu tình đòi bảo vệ môi trường biển, khẩu hiệu là: “Hãy đánh vào mặt tôi nếu muốn. Nhưng hãy trả lại tự do và môi trường biển cho dân tôi”.

Chúng tôi ở Hà Nội quyết định thành lập một nhóm toạ kháng đồng hành, hưởng ứng lời kêu gọi. Tình hình Hà Nội và Sài Gòn lúc đó rất căng thẳng.

Tôi chịu trách nhiệm tìm chỗ trú cho nhóm. Tôi có một người bạn là mẹ đơn thân, ở một căn hộ nhỏ trong một khu tập thể cũ ở phố Thái Thịnh, Hà Nội. Hôm đó hai mẹ con cô bạn về quê nên tôi hỏi mượn căn hộ. Cô bạn đồng ý và giao chìa khoá cho tôi, dặn:

– Gạo còn trong cái thùng, rau, trứng và thịt ở trong tủ lạnh. Chị cần thì cứ lấy ra nấu ăn tự nhiên nhé!

Tôi lắc đầu dứt khoát:

– Chị chỉ ở nhờ một đêm thôi, mai chị đi từ 5h sáng. Hôm nay thì chị đã mua xôi đủ ăn đây rồi.

Thế là sáng sớm tôi tiếp quản căn hộ và bắt đầu liên lạc với từng người, chị Đặng Bích Phượng, Tễu (tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện), rồi đến Thảo Teresa, cuối cùng là Phan Cẩm Hường.

Khi đủ người và đã yên vị, trời tối dần, chợt một người nhìn xuống đường qua ban công, bàng hoàng phát hiện đám an ninh chìm đã đứng đầy ở bên dưới, tay cầm bộ đàm. Giờ thì có chạy đằng trời, đành phải ngồi chờ đến sáng xem tình hình thế nào.

Chúng tôi bắt đầu kiểm điểm xem ai là người vô ý làm lộ chỗ nấp, người nọ đổ cho người kia, ai cũng ra sức thanh minh không phải tại mình. Người thì bảo tại Tễu làm lộ khi bị an ninh theo xe khách về tận quê, rồi lại lộn lên và về thẳng đây mà không tạm rẽ vào đâu để cắt đuôi. Người thì bảo tại Cẩm Hường sát giờ mới rời nhà, không biết cắt đuôi. Chỉ mỗi tôi vô can.

Cả đêm hôm ấy không ai ngủ, hồi hộp chờ sáng.

Sáng hôm sau chúng tôi nhìn xuống dưới đường, vẫn thấy an ninh, mà lực lượng còn đông gấp nhiều lần tối qua. (Hôm sau cả phố Thái Thịnh hỏi nhau không biết hôm trước có chuyện gì mà an ninh đứng đầy cả phố).

Chúng tôi đành quyết định cứ cố thủ trong nhà và toạ kháng giương biểu ngữ, đăng lên mạng.

Cửa bắt đầu rung bần bật bởi tiếng đập cửa mạnh và liên hồi của đám an ninh, đến nỗi cánh cửa tưởng như sắp long ra. Có một lỗ nhỏ ở cánh cửa cũ kỹ, chúng tôi lấy giấy vo tròn lại rồi nhét vào. Bên ngoài, từ cầu thang ra tận ngoài đường lực lượng công an và dân phòng đứng kín.

Mặc cho họ đập cửa, chúng tôi cứ ngồi im bên trong.

Rồi thấy im một lúc, Tễu nhón chân đi ra cửa, rút cục giấy ra ngó xem tình hình bên ngoài thế nào. Vừa ghé mắt đã thấy Tễu nhét ngay cục giấy trở lại và nhón chân chạy vội vào, tay bụm miệng cố nhịn cười, bảo tôi: “Em vừa ngó ra thì đúng lúc một thằng ở ngoài nhòm vào, đến nỗi bốn mắt hai mũi chạm vào nhau”.

Họ vẫn tiếp tục đập cửa, chúng tôi vẫn ngồi im.

Trời trưa dần, chúng tôi đành mở vại và tủ lạnh lấy gạo, thịt, trứng nấu cơm ăn, không còn hy vọng vào buổi toạ kháng ở bờ hồ như kế hoạch. Rồi đến bữa tối nữa, và cuối cùng thì lương thực, thực phẩm trong nhà cô bạn hết sạch.

Rồi trời tối dần, vẫn không thấy lực lượng an ninh rút lui, chúng tôi thảo luận rồi quyết định “mở đường máu” ra về, kệ, bắt thì bắt. Anh trai của chị Phượng đến đưa cho em gái quyển sổ hộ khẩu cũng bị bắt luôn về đồn.

Bất ngờ thấy chúng tôi mở cửa và bình thản đi ra, lực lượng an ninh bỗng có vẻ lúng túng chưa biết xử lý thế nào. Lúc sau một viên sĩ quan an ninh tiến đến yêu cầu chúng tôi về đồn. Thế là tất cả cãi lý, rằng: “Chúng tôi trật tự trong nhà, vi phạm cái gì mà phải về đồn?”. Và rằng “Chính các anh vô lý bao vây chúng tôi hai ngày nay mới là vi phạm pháp luật”.

Cãi mạnh nhất là Thảo Teresa. Mọi người trong khu tập thể quây kín lại hồi hộp xem cuộc vây bắt “nhóm tội phạm nguy hiểm” trốn trong căn hộ mà công an bao vây suốt từ hôm qua đến tối nay.

Cuối cùng thì họ phải cho chúng tôi về. Tôi chở Thảo về nhà, rồi đi tiếp về nhà tôi. Tay an ninh vẫn theo sau.

Nhưng đến chợ Mơ thì tôi quên đường về (dốt đường là bệnh của tôi). Bí quá tôi đành quay sang hỏi tay an ninh: “Về Royal rẽ đường nào nhỉ?”. Tay an ninh ngần ngừ một thoáng rồi hất đầu sang bên phải. Thế là tôi đi theo hắn về tận đến nhà mình.

Hôm sau cô bạn tôi bị gọi lên đồn. Cô ấy cãi: “Tôi chỉ biết cho chị ấy mượn nhà chứ có biết chị ấy làm gì đâu”. Thế rồi cũng thoát.

Nhưng chuyện buồn cười nhất là, qua cô bạn tôi mới biết thủ phạm làm lộ lại CHÍNH LÀ TÔI. Tôi đã nghe điện thoại họ giả làm người ship hàng, khiến công an định vị ra chỗ ẩn nấp của chúng tôi.

Chuyện đã qua gần 9 năm, nhưng nghĩ lại tôi vẫn thấy thú vị. Quả là ngày đó có tự do hơn bây giờ nhiều, chứ mà giờ thì đi tù cả lũ
 

Drhouse

Yếu sinh lý
Tao dò hỏi nó nói thế mà chán đéo tả đc, nghĩ nó ức chế kinh khủng. Chẳng nhẽ lại ly d
Đúng đúng tml, tao bổ sung. 1 lần thằng nyc nó xuất trong lol vợ thằng kia 150-200ml tinh trùng, 1 năm 200 lần là khoảng 4 lít tinh trùng. 1 năm đấy nyc mày phải đưa cái lol cho nó xuất, co rút ngập ngụa trong 4 lít sữa của thằng kia. Nghĩ cay phết, à mà tao cũng tạm tính thế thôi chưa biết nó còn quen thêm 1-2 thằng nữa không, nếu có cứ x2 x3 số lít tinh trùng mà lol vợ mày phải nhận nữa nhá.
Ngu lại hay thích dùng con số. 1 lần mà 150-200ml thì chắc mày quen uống nước đái của ny hoặc vợ mày.😀😀
 

Drhouse

Yếu sinh lý
đừng có nói nữa, ko tí về nhà nó đánh nó chết
Muốn được phá trinh thì bảo vợ mày đến tao vá lại màng trinh cho nhé. Nhà có điều kiện mà đẻ thằng ngu như mày thì khổ cho bố mẹ mày thật. Thứ nhất, lấy vợ mà đéo tìm hiểu kĩ thì cũng thể hiện cái ngu dốt, thiếu hiểu biết của bản thân mày. Thứ hai, mày nên nói chuyện với bố mẹ mày, bảo con lấy phải con vợ không còn trinh, bố mẹ mày sẽ cho mày cách giải quyết, đặc biệt là mẹ mày.
 

ongngoc99

Yếu sinh lý
t nhận định thằng này yếu đuối đéo có bản lĩnh đéo sai

nãy thấy nó nhận nhà nó có điều kiện. chỉ dựa vào đẹp trai và gia đình có điều kiện thì chỉ vứt đi

đéo hiểu sao cứ sợ vợ nhớ mãi thằng lồn phá trinh rồi sợ vợ bị gạ. thiếu tự tin vào bản thân vãi lồn. làm t nghĩ ngoài đẹp trai và phụ thuộc vào kinh tế bố mẹ ra thằng lồn này chả có cái mẹ gì để vợ chỉ yêu và nhớ mình nó

yếu đuối vãi lồn
 

thaisalem

Yếu sinh lý
Vl thời buỏi nào rồi ông quan trọng ch trinh tiết nữa. Thôi ông bỏ vợ ông đi cho vợ ông nó bớt khổ
 

Maicomun68

Yếu sinh lý
Tụi bây đọc chưa hiểu ý thằng thớt, nó cho dù k cay chuyện bị phá trinh nhưng nó cay chuyện sống thử 1 năm, tụi bây thông cảm dùm cho nó với nó cũng chả có tội tình gì đâu, đàn bà con nào nó ngu khi yêu nó đi đầu thú cái quá khứ của nó đâu
 

Lonelyboy91

Yếu sinh lý
t nhận định thằng này yếu đuối đéo có bản lĩnh đéo sai

nãy thấy nó nhận nhà nó có điều kiện. chỉ dựa vào đẹp trai và gia đình có điều kiện thì chỉ vứt đi

đéo hiểu sao cứ sợ vợ nhớ mãi thằng lồn phá trinh rồi sợ vợ bị gạ. thiếu tự tin vào bản thân vãi lồn. làm t nghĩ ngoài đẹp trai và phụ thuộc vào kinh tế bố mẹ ra thằng lồn này chả có cái mẹ gì để vợ chỉ yêu và nhớ mình nó

yếu đuối vãi lồn
Tao cũng nghĩ giống mày, từ đầu tao đã bảo thằng này là dạng IT cận đụt trĩ trong xã hội, đặc điểm điển hình của bọn này là giao tiếp kém, thiếu tự tin vào bản thân, và cực kì thiếu bản lĩnh.

Vì giao tiếp kém nên 33 tuổi đéo quen được ai, phải nhờ mai mốt mới có vợ.
Vì thiếu tự tin nên suốt ngày mãi sợ con vợ bị gạ, sợ nó quay về với 1 thằng nyc hoặc 1 đống thằng do nó tưởng tượng ra.
Vì thiếu bản lĩnh nên thay vì hoàn thiện bản thân, tán gái lấy kinh nghiệm (dù fail cũng có trải nghiệm), lại đi đá phò. Không sướng, ấm ức, rồi sinh tính gia trưởng kiểm soát con vợ. Chung quy lại cũng là nỗi sợ thằng nyc ngon hơn nó, không cạnh tranh lại, nên áp lực dằn vặt con vợ để chứng tỏ sự yếu kém của bản thân.

Mày chê trách nó vô dụng, đúng thôi. Nhưng tao thấy loại đàn ông beta này có nhiều trong xã hội lắm. Ít ra tml này cũng dũng cảm khi tạo thớt ở đây để nghe ae xam chửi :))
 

Lonelyboy91

Yếu sinh lý
Tụi bây đọc chưa hiểu ý thằng thớt, nó cho dù k cay chuyện bị phá trinh nhưng nó cay chuyện sống thử 1 năm, tụi bây thông cảm dùm cho nó với nó cũng chả có tội tình gì đâu, đàn bà con nào nó ngu khi yêu nó đi đầu thú cái quá khứ của nó đâu
Thông cảm đéo gì nó. Tao thấy tội nghiệp con vợ nó hơn. Vợ nó nói cho nó biết tức là đã thành thật. Con người ai chả có quá khứ. Miễn sao hiện tại vợ nó tử tế sống với nó, không lăng nhăng, đối nội ngoại ổn thì vẫn quá tuyệt vời.

Thời đại nào rồi mà tụi mày còn quan trọng chuyện không được qh hay sống thử trước khi cưới?

Tiếc là vợ nó gặp ngay quả chồng này, còn dại mà kể hết. Chứ gặp mấy con ăn chơi nó khôn nó ỉm mẹ đi, cưới nó xong nó đem tiền nuôi trai, cắm cho vài cặp sừng, lúc đó mới há mồm.
 

ongngoc99

Yếu sinh lý
Tao cũng nghĩ giống mày, từ đầu tao đã bảo thằng này là dạng IT cận đụt trĩ trong xã hội, đặc điểm điển hình của bọn này là giao tiếp kém, thiếu tự tin vào bản thân, và cực kì thiếu bản lĩnh.

Vì giao tiếp kém nên 33 tuổi đéo quen được ai, phải nhờ mai mốt mới có vợ.
Vì thiếu tự tin nên suốt ngày mãi sợ con vợ bị gạ, sợ nó quay về với 1 thằng nyc hoặc 1 đống thằng do nó tưởng tượng ra.
Vì thiếu bản lĩnh nên thay vì hoàn thiện bản thân, tán gái lấy kinh nghiệm (dù fail cũng có trải nghiệm), lại đi đá phò. Không sướng, ấm ức, rồi sinh tính gia trưởng kiểm soát con vợ. Chung quy lại cũng là nỗi sợ thằng nyc ngon hơn nó, không cạnh tranh lại, nên áp lực dằn vặt con vợ để chứng tỏ sự yếu kém của bản thân.

Mày chê trách nó vô dụng, đúng thôi. Nhưng tao thấy loại đàn ông beta này có nhiều trong xã hội lắm. Ít ra tml này cũng dũng cảm khi tạo thớt ở đây để nghe ae xam chửi :))
đồng ý
 

ongngoc99

Yếu sinh lý
Thông cảm đéo gì nó. Tao thấy tội nghiệp con vợ nó hơn. Vợ nó nói cho nó biết tức là đã thành thật. Con người ai chả có quá khứ. Miễn sao hiện tại vợ nó tử tế sống với nó, không lăng nhăng, đối nội ngoại ổn thì vẫn quá tuyệt vời.

Thời đại nào rồi mà tụi mày còn quan trọng chuyện không được qh hay sống thử trước khi cưới?

Tiếc là vợ nó gặp ngay quả chồng này, còn dại mà kể hết. Chứ gặp mấy con ăn chơi nó khôn nó ỉm mẹ đi, cưới nó xong nó đem tiền nuôi trai, cắm cho vài cặp sừng, lúc đó mới há mồm.
thông thái
 

tai1992

Yếu sinh lý
tổng hợp lại thì. Chấp nhận và bỏ qua quá khứ dc thì đến với nhau, ai chả có ký ức và quá khứ , tất nhiên cô vợ có thể nhớ mặt và tên của người đã phá zin nó. Nhưng quan trọng là nó biết nó đang ở vs ai và yêu ai. Miễn sau khi cưới nhau nó ko lăng nhăng và sinh con cho mình , vun vén cho gia đình nhỏ của mình là dc , còn cảm giác cay cú với quá khứ của người ta thì nên chia tay để cô ấy kiếm dc người xứng đáng hơn đi
 

ongngoc99

Yếu sinh lý
tổng hợp lại thì. Chấp nhận và bỏ qua quá khứ dc thì đến với nhau, ai chả có ký ức và quá khứ , tất nhiên cô vợ có thể nhớ mặt và tên của người đã phá zin nó. Nhưng quan trọng là nó biết nó đang ở vs ai và yêu ai. Miễn sau khi cưới nhau nó ko lăng nhăng và sinh con cho mình , vun vén cho gia đình nhỏ của mình là dc , còn cảm giác cay cú với quá khứ của người ta thì nên chia tay để cô ấy kiếm dc người xứng đáng hơn đi
đúng . mà thằng lồn này cũng mua dâm nhiều lần rồi chứ cũng có phải tử tế tốt đẹp lắm đâu
 

xiaomi

Yếu sinh lý
Tao phá trinh đến chục con, sau chia tay thì chúng nó ngay lập tức trong vòng 1 vài tháng là có người yêu mới. Nym của chúng nó đa số là trước đó nó chưa quen biết khi nó còn yêu tao. Nhiều con trong số đó chỉ 4 tuần đến 4 tháng sau đi cưới chồng. Chúng nó giờ cũng có coi trọng trinh tiết đéo đâu mà mày phải quan trọng.
Nhiều con còn giữ kiểu suy nghĩ truyền thống là nhiệm vụ của đời nó là lấy chồng, sinh con, vun vén gia đình. Lấy chồng vào bận trăm công ngàn việc, từ việc chỗ làm đến việc gia đình thì cũng éo có lúc rảnh để nghĩ về việc bị mất trinh hồi trẻ.
Vợ tao tâm tính nó tốt, chăm chỉ, trước khi yêu, tao xác định mất trinh rồi cũng chấp nhận vì tao đã từng phá trinh quá nhiều, chấp nhận kiểu nghiệp quả thì éo tránh được. Nhưng may mắn là nó còn trinh.
Nhiều con còn trinh nhưng nhân cách, suy nghĩ, làm việc đéo bằng đứa mất trinh nên tao quyết đéo cưới để đéo phải sống với nhau cả đời.
Nhiều con mất trinh với thằng đéo xứng đáng với nó thì nó sẽ chia tay, và thường thì người sau xứng đáng với nó hơn.
Gặp con nào nó coi trọng việc chăm lo vun vén gia đình, công việc, sự nghiệp thì nó ít để ý đến cái màng trinh của nó.
Trinh tiết quan trọng đéo gì, quan trọng là tâm hồn nó mãi mãi còn trinh dành cho mình mới đáng quý.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

cutodhl

Yếu sinh lý
t k quan trọng nhưng nó ở cùng nyc sống thử 1 năm, chắc chắn quan hệ ko dùng bao cao su rồi, nghĩ mà đau đớn lắm, địt cụ nhà nó, sợ cả đời nó k quên đc th nyc ấy chứ
quên sao dc, trước tao lấy rồi cũng phải bỏ. nó bảo nó ko quên dc lần đầu. tay nó bấu chặt người thằng kia.nghĩ nó chán
 
Bên trên