T cũng mất 1 đứa con cũng như thế này. Lúc đấy vợ T còn đi học đại học, T cũng chưa ổn định. Đấy là điều giờ T vẫn canh cánh, hối hận , từng rớt ko bao nhiêu giọt nước mắt khi nghĩ về nó.
Chuyện gửi gắm thầy bà đi học đạo, T lo đủ cả, tất tả ngược xui. Cõi trần thì còn biết phong bì các kiểu, cõi âm ai chỉ đâu thấy hợp lí là làm, rồi cũng lệch lạc, hành nó khổ theo. Có đợt T vác cây mã ra để trước mặt bạn thầy vì nó ko làm theo ý T, khổ cái là cõi tâm linh, nếu thầy ko có tâm, nó làm gì mình cũng biết đéo đâu, vó người khác " nhìn" thấy được nhưng họ cũng ngại ko đối chất, và lệch cái thì còn mình chẳng biết đi về đâu. Thời điểm đấy cũng đắm đuối, giờ thì cơ bản cũng ổn rồi. Ông con vẫn đang theo T . Thành ra giờ cũng bỏ luôn mấy món ăn chơi, nó kè kè bên cạnh, ăn chơi mẹ gì nữa
.
Chuyện nhà T, T kể vậy. Thằng nào nghe thì nghe, ko thì thôi. Đừng đả kích gì nhé. Kệ mẹ chuyện nhà T.