Ngưỡng Thiên
Thượng Thư
Vươn tay nhúng ngập bùn tan,
Kéo nàng khỏi chốn, lầm than cuộc đời
Ngỡ rằng ơn nặng đầy vơi,
Đâu ngờ bùn lấm, ngược nơi tâm này
Nhúng tay vào chốn bùn lầy,
Giúp người khỏi chốn, đoạ đầy nhân gian
Làm cho gió cuốn mây ngàn,
Bùn kia đành để, thời gian lu mờ
Đành rằng là một giấc mơ,
Tâm ta không mệt, thì giờ lên vương
Giờ đây lại hoá người thường,
Do lòng giăng kín, vấn vương u sầu.
Kéo nàng khỏi chốn, lầm than cuộc đời
Ngỡ rằng ơn nặng đầy vơi,
Đâu ngờ bùn lấm, ngược nơi tâm này
Nhúng tay vào chốn bùn lầy,
Giúp người khỏi chốn, đoạ đầy nhân gian
Làm cho gió cuốn mây ngàn,
Bùn kia đành để, thời gian lu mờ
Đành rằng là một giấc mơ,
Tâm ta không mệt, thì giờ lên vương
Giờ đây lại hoá người thường,
Do lòng giăng kín, vấn vương u sầu.